Chương 23: Đang chơi ta sao

19 3 0
                                    

Mọi người nghe thấy tiếng nói, dừng công việc trong tay mới nhìn thấy hai nam tử lớn lên giống thư sinh đứng ở trước cửa.

Một nam tử trung niên hơn 40 tuổi đi đến hỏi: "Ta chính là thợ đứng đầu ở đây, xin hỏi mấy người là ai? Tìm ta có việc gì?"

"Xin chào! Ta chính là lão bản tương lai của quầy hàng này, ta tìm ngươi là muốn ngươi giúp ta làm một bảng hiệu, ngươi biết làm không?" Mộ Dung Tuyết nói ra yêu cầu của mình cho vị đại thúc nhìn có vẻ trung hậu thành thực nghe.

"Vị tiểu ca này, ăn có thể ăn bậy, nhưng lời thì không thể nói bậy." Hắn nhớ rõ người muốn mở nơi này là một vị tiểu thư của phủ tướng quân, không phải là một vị công tử, hơn nữa Mộ Dung tướng quân làm gì có nhi tử? Người này không phải là đang trợn mắt nói láo đấy chứ.

Mộ Dung Tuyết trong lòng nghĩ có thể do Hạ Minh chưa nói cho hắn ta rằng mình cùng một chàng trai hợp tác mở quán. Nàng làm sao giải thích đây?

"Ngươi biết quản gia Hạ Minh không? Phòng khám này là ta cùng với bằng hữu của ta là Mộ Dung tiểu thư cùng nhau hợp tác mở! Hôm nay các ngươi nhận được giấy vẽ tu sửa đúng chứ, đó là ta bảo Mộ Dung tiểu thư giao cho Hạ quản gia, để hắn đưa cho các ngươi, ta quên mất bản thiết kế bảng hiệu, vì vậy mới đặc biệt qua đây nói một tiếng."

Nàng nói như vậy, người thợ kia mới chịu tin nàng: "Hoá ra ngươi thật sự là lão bản của nơi này, vừa nãy có gì đắc tội xin hãy lượng thứ!" Nói xong cúi đầu với Mộ Dung Tuyết.

Mộ Dung Tuyết vội vàng đỡ hắn dậy "Không sao, ngươi cũng chỉ là làm tròn trách nhiệm, là ta đường đột, không thể trách ngươi. Vừa nãy ta nói chuyện bảng hiệu, ngươi có thể làm không?"

"Có thể, đây đều là chuyện nhỏ, ta sẽ kiếm cho ngươi một tấm bảng hiệu mới, ngươi viết chữ lên trên, ta sẽ đích thân khắc cho ngươi."

Lúc Mộ Dung Tuyết viết mấy chữ lớn "Nhân Dân Y Viện" lên trên bảng hiệu, Song Nhi cùng mấy người công nhân đứng ở một bên không nhịn được mà thốt lên kinh ngạc.

"Wa, tiểu..... thiếu gia, người viết thật hay!" Song Nhi kích động, suýt chút nữa thì làm lộ thân phận của Mộ Dung Tuyết. Nhưng sự chú ý của mọi người lúc này đều tập trung lên tấm bảng hiệu, căn bản không có ai phát hiện ra điểm sai sót này của nàng.

"Công tử, chữ viết của người thật đẹp, cứng cáp có lực, rất có phong thái của đại gia."

"Đúng vậy! Rất có khí phách! Vừa nhìn liền biết là thường xuyên luyện tập!"

Ánh mắt Song Nhi nhìn Mộ Dung Tuyết giống như đang theo đuổi thần tượng của mình, hai mắt quả phát sáng.

Tiểu thư thật lợi hại, nàng trước đây chỉ thấy mấy tấm thiết kế y phục và mấy tấm tu sửa phòng khám của tiểu thư ở trong nhà, nàng căn bản không biết hoá ra chữ của tiểu thư viết cũng đẹp như vậy.

Tiểu thư bây giờ thật sự quá lợi hại! Nàng rất thích, phải làm sao đây? Nếu như tiểu thư là nam tử, bảo nàng làm thiếp nàng cũng đồng ý! Nhưng đáng tiếc lại không phải.

Mộ Dung Tuyết có chút xấu hổ, trước đây lúc nàng vẫn còn nhàn hạ vô sự, cũng thường luyện tập viết bút lông, dần dần về sau luyện thành một người viết chữ rất đẹp.

Vương Phi Thần y ngốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ