Song Nhi giống như một con chuột đáng thương, cả hai đầu đều phải chịu trận, làm khó nàng. Cũng may có câu nói của Đông Lăng Dạ giúp nàng giải thoát "Ngươi ra ngoài trước đi, ta cùng với chủ nhân của ngươi có chuyện cần nói." Sau đó hắn quay đầu, có chút ai oán nhìn Mộ Dung Tuyết "Tuyết Nhi, chúng ta bình tĩnh lại nói chuyện của mình có được không?"
Mộ Dung Tuyết cũng không tiếp tục nói gì nữa, nàng và Ly vương điện hạ quả thực có chuyện cần giải quyết, dù sao bọn họ hai người đều không hiểu đối phương, nếu cùng hắn kết hôn, trong lòng nàng thực ra hơi miễn cưỡng.
Đông Lăng Dạ kéo nàng đến chỗ ghế ngồi xuống, đổi khách thành chủ, đi đến bên bàn rót cho nàng một chén trà, sau đó ngồi xuống bên cạnh nàng nghiêm túc nói "Tuyết Nhi, có thể nói cho ta biết, làm sao mới có thể tiến vào lòng nàng? Đừng có luôn cự tuyệt ta có được không? Ta thực xin lỗi vì mười mấy năm trước không thể ở bên để bảo vệ cho nàng, nhưng những ngày tháng sau này, hãy để ta ở bên cạnh chăm sóc bảo vệ nàng, cùng nắm tay nhau đến bách niên giai lão." Hãy để ta thay nàng ngăn mưa bão.
Nói không cảm động là giả, nghĩ lại bao nhiêu năm nay, nàng đều chỉ có một mình, có những lúc làm nhiệm vụ bị thương, không có một ai đối với nàng hỏi han săn sóc, lâu dần lâu dần thành quen! Bây giờ đột nhiên có người nói với nàng những lời này, khiến nàng bỗng dưng xúc động muốn khóc.
Có điều nàng vẫn chưa xúc động đến mất nỗi lý trí "Nhưng ta không muốn bị gả đi sớm như vậy, ta trước giờ còn chưa từng yêu đương! Bây giờ nụ hôn đầu đã mất, ngươi không nên khiến ta ngay cả cơ hội yêu đương cũng mất luôn chứ!" Nàng nghĩ, ở cổ đại yêu đương với người cổ đại, dường như không đến nỗi tệ.
Đông Lăng Dạ bị nàng làm cho đầu óc có chút hỗn loạn, hôn lễ đã định, làm gì có đạo lý không gả! Yêu đương? Vậy được thôi! "Nếu như Tuyết Nhi đã muốn yêu đương, vậy chúng ta yêu đương trước, sau đó cử hành hôn lễ là được, có điều thời hạn không được vượt quá nửa năm! Đây là giới hạn của ta. Qua mấy ngày nữa ta sẽ đến hạ chỉ."
Không lâu sau chính là sinh nhật 15 tuổi của Tuyết Nhi, nữ tử qua 15 tuổi là có thể kết hôn, hắn đợi nhiều năm như vậy, cuối cùng đã đợi được nàng, hắn không muốn lại tiếp tục chờ đợi nữa. Nếu như không phải vì suy nghĩ cho cảm nhận của nàng, hắn thật hận ngày mai không thể lập tức cưới nàng về.
Cái gì? Hạ chỉ? Có cần nhanh vậy không? Nàng mới chỉ 15 tuổi thôi. Ở hiện đại không phải đang học trung học sao? Còn nàng phải kết hôn! Mặc dù nàng đã sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn kinh hách không nhẹ.
Thế là nhanh? "Thật ra thánh chỉ đã hạ, ta sớm đã có thể tuyên chiếu, chỉ là ta muốn chuẩn bị kĩ càng, mới kéo dài ra lâu như vậy. Cuộc đời này chỉ kết hôn 1 lần, ta không muốn để lại bất cứ luyến tiếc nào." Đây là nữ tử duy nhất hắn muốn cưới, hắn sẽ không làm một cách tuỳ tiện qua loa, nàng xứng đáng có được những thứ tốt nhất trên thế giới này.
Mộ Dung Tuyết bị ánh mắt thâm tình của hắn nhìn đến nỗi mặt có chút nóng lên, núi băng này tan ra chính là một biển lửa. Người này nhiệt tình quá đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vương Phi Thần y ngốc
Random- Tác giả: Tuyết Ảnh Nhi - Thể loại: Ngôn tình cổ đại - Editor: AYee1028 - Tình trạng: Đang ra Nàng là sát thủ quốc tế của thế kỉ 21, vì một sự cố ngoài ý muốn mà xuyên qua, khiến nàng trở thành một ngốc tử trong mắt mọi người, bị người đời gọi là S...