4.9K 413 29
                                    


6.

"Nhưng tớ..Trong lúc chạy tớ bị trật chân rồi."

Jeon Jungkook cảm tưởng mình như sắp khóc tới nơi. Cậu biết mình không muốn bị bỏ rơi, và trên ánh mắt hoe đỏ kia dễ dàng nhìn thấy được cả nỗi sợ sự cô độc.

Khuôn mặt Taehyung khi ấy đã hơi méo xẹo trong mắt cậu: "Để tớ bắt xe giúp cậu về."

Điều tớ muốn không phải là vậy, vị cứu tinh à.

"Nhà tớ cách đây có 200m thôi.", cậu khịt mũi, quyết không cho Kim Taehyung lí do để từ chối đưa mình về.

"Lên đây, tớ cõng cậu về." Hình như Taehyung hơi mếu, nhưng cũng chịu hạ mình. Jungkook đứng hình mất mấy giây, hạnh phúc thể hiện rõ trong ánh mắt kia. Cậu không dám cười lớn, chỉ lặng lẽ trèo lên lưng hắn rồi cười trộm.

Ông bà ta ngày xưa thường nói - mà đúng hơn là Jeon Jungkook mới vừa chế ra câu này - rằng được người mình có tình cảm cõng trên vai sẽ rất hạnh phúc. Chẳng cần nhìn đâu xa, chỉ cần nhìn Jungkook miệng ngoác tới mang tai, cười suốt chặng đường về nhà, cũng đủ chứng minh cái điều tưởng chừng vô lí nhưng lại rất thuyết phục kia rồi.

_____

"Jungkookie sao thế? Sao giờ này con mới về?" Bố cậu chờ sẵn ở cửa nhà, xuất hiện ngay sau khi cậu nói lời cảm ơn và tạm biệt Taehyung.

"Trên đường đi con gặp chút chuyện, một người bạn đã đưa con về. Con không sao đâu, ba đừng lo."

"Là cậu ấy à?"

Cậu nhìn theo hướng tay bố chỉ, thực sự không hiểu sao Kim Taehyung vẫn còn ở đó.

"Dạ, cậu ấy là Kim Taehyung."

"Nếu cháu không vội thì có thể cho chú một chút thời gian của cháu được không?" Bố cậu vừa mỉm cười với một người - chuyện kì lạ nhất mà cậu có thể nghĩ tới.

Taehyung chỉ biết e dè đi tới.

"Cảm ơn cháu đã đưa Jungkook nhà chú về nhà nhé. Chú có thể biết tên cháu không?"

"Cháu là Kim Taehyung." Jungkook quan sát hắn cười, có chút không giống với nụ cười méo xẹo của hắn với cậu.

"Chú là Jeon Junghoon, mới chuyển tới vùng này hôm nay. Jungkook nhà chú cũng chuyển tới đây học rồi, nếu không phiền có thể nhờ cháu tới đưa Jungkook đi học chung không? Có lẽ hai đứa chung trường, vì đồng phục trường Jungkook - Jiha High School - khá giống đồng phục của cháu."

"Bố...!" Jeon Jungkook nhìn thấy vẻ mặt đơ toàn tập của Kim Taehyung, cứ nghĩ hắn sốc tinh thần trước đề nghị nghe có vẻ vô lí của bố mình. Cậu kéo kéo vạt áo bố, xấu hổ đưa mắt liếc nhìn hắn.

"Thật ra chú chỉ lo con trai chú cảm thấy cô đơn thôi. Dĩ nhiên cháu có quyền từ chối và chú vẫn muốn cảm ơn vì hôm nay.."

"Cháu đồng ý."

Jeon Jungkook không thể hiểu nổi.

"Cháu là học sinh trường Jiha, hơn nữa nhà cháu cũng gần đây. Cháu nhất định đồng ý!"

Bố cậu mừng phát điên: "Vậy tốt quá, nhờ cháu chăm sóc Jungkookie những ngày đầu nhập học nhé. Jungkook ở lại nói  chuyện với bạn đi, bố vào nhà dọn dẹp nốt vài thứ."

Jungkook gượng cười khi thấy bố đã vào nhà hẳn: "Tớ cứ nghĩ là cậu về rồi."

"Này Jeon Jungkook! Tớ nói thật nhé, bố cậu đẹp trai vãi!"

"Sao? Cậu thích bố tớ à?"

"Cậu đoán xem."

Đoán à?

Tớ đoán là tớ thích cậu, còn cậu lại thích bố tớ.

Có lẽ vậy.


taekook || người tớ thích là bố cậu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ