Đại oa mờ mịt nhìn Nhậm Sinh, Đại oa? Đó là vật gì vậy?
Dùng thiết bị công cộng lên mạng không thể làm được nhiều biểu cảm, Nhậm Sinh nhìn chằm chằm gương mặt không đổi sắc so với chính mình còn lớn hơn một chút, mới nhớ tới trước kia vẫn thường gọi trứng là "bảo bảo".
"Bảo bảo?"
Nhậm Sinh lại nói, tinh thần lực hướng Đại oa dò xét, nhu hòa bao trụ toàn thân hắn.
Cảm nhận sự quen thuộc này, hắn không chút nghĩ ngợi liền hướng Nhậm Sinh nhào qua, chính là mới được một nửa liền bị người xách đứng lên.
"Tiểu tử thối! Không thể đùa giỡn với trẻ vị thành niên biết không?
Ngươi vậy mà còn muốn ôm người! Lá gan cũng quá lớn!"Lam mập mạp đem Đại oa xách trong tay, tức giận nói, hắn có chút béo, nhưng khí lực tuyệt đối là rất lớn.
Đó là nhi tử của ta! Nhậm Sinh chờ đợi nhi tử ôm chầm lấy mình, đột nhiên bị làm mất hứng, lập tức nổi giận nhìn Lam mập mạp, nhưng nghĩ đến tình huống hiện tại, lại nhịn xuống.
Nhậm Sinh chỉ là có chút tức giận, Tonia lại đến mức cực kỳ sợ hãi, bọn họ chứa chấp hài tử, còn cho đứa bé dùng thiết bị công cộng không an toàn lên mạng, nếu như bị người khác biết được... Nghe 3 chữ "vị thành niên", những người bên này đều sốt ruột.
Khoan đã, người này vừa nói đùa giỡn với "vì thành niên" là nói vị thiếu niên ngồi cạnh chứ không phải bảo bối của bọn họ sao?
"Ngươi buông ra!" Đại oa bất mãn giãy giụa, hướng Nhậm Sinh muốn ôm một cái.
Nếu trong thân xác hài tử mình, hẳn sẽ rất đáng yêu, nhưng hiện tại dùng thân xác hệ thống công cộng cho...
Mặt không đổi sắc, một thân 1m80 đang giãy giụa kêu la, không từ bỏ ý định qua đây ôm Nhậm Sinh... Cảnh này nhìn không đáng yếu, còn khiến người ta hiểu nhầm hắn là một đại sắc quỷ (>_<).
Mà ngay cả người luôn thích hài tử như Tonia cũng ngẩn người mới kịp phản ứng.
Chỉ có Đại oa và Nhậm Sinh có thần giao cách cảm là không để bụng, thậm chí phi thường đau lòng kéo tay Đại Oa, nói với Lam mập mạp:"Ngươi buông tay ra trước đã, hắn không có ác ý."
"Không ác ý, cũng không thể đối với vị thành niên làm ra hành động như vậy."
Lam mập mạp đem Đại oa đặt lại chỗ ngồi, vỗ vỗ bả vai, đem tay Đại oa từ chỗ Nhậm Sinh rút về:
"Tiểu tử, không thể tùy tiện ra tay với vị thành niên biết không? Ngươi vẫn là ngoan ngoãn ngồi chỗ này, đừng động chạm gì thì hơn."
Đại oa phi thường ủy khuất, thiếu chút nữa liền muốn khóc.
Hắn nếu dùng khoang thuyền cao cấp như Nhậm Sinh, nhất định có thể đem một loạt biểu cảm từ ánh mắt biểu lộ ra ngoài, nhưng không phải a...Bởi vậy người khác cũng chỉ thấy hắn đang lăng lăng nhìn Nhậm Sinh.
"Ngoan, không có việc gì." Nhậm Sinh đưa tay sờ đầu Đại oa.
BẠN ĐANG ĐỌC
CẢ NGƯỜI ĐỀU LÀ BẢO
القصة القصيرةTác giả : Quyết Tuyệt Nguyên tác: Vị lai chi toàn thân thị bảo Thể loại: đam mỹ, hài hước, tương lai, chủ thụ, sinh tử, 1×1, HE Nhân vật chính : Nhậm Sinh, Triệu Lăng Vũ..