Chiếu hôm ấy, toàn thể SSIS bùng nổ ảnh chụp Wu Xuanyi cõng Jung Seongso vào trường. Mặc dù cặp đôi đương sự đều giữ im lặng trước nghi vấn hẹn hò nhưng hành động thân thiết dành cho đối phương chẳng khác nào đính chính rằng mối quan hệ của cả hai hoàn toàn không phải "tin đồn".
Trên vai khoác thêm một chiếc balo của Seongso, Xuanyi tùy ý để em ôm lấy tay mình. Cậu đưa em đến tận cửa lớp, bỏ qua ánh mắt tò mò lẫn trầm trồ của bạn học xung quanh, vò rối mái đầu hạt dẻ của em: "Chiều sẽ qua đón nhóc."
Seongso né tránh hành động mà em cho rằng nó mang tính man-rợ-phát-xít từ Xuanyi, nhăn nhó bất mãn: "Không học bài đâu đấy."
"Tùy em thôi." Cậu nhún vai: "Nghe nói ngày kia em kiểm tra số học." Mà kiến thức số học trong đầu Seongso thì... chắc không cần đề cập thêm làm gì cho cam.
"Biết rồi biết rồi." Giật lại balo, em hậm hực: "Hết giờ sẽ tìm chị."
"Tôi ở lớp đợi em." Vui vẻ nói, song, cậu ung dung len qua hàng người dài dằng dặc về lớp.
Chẳng biết có phải do nụ hôn vô thức tối qua hay không mà bức tường ngăn cách giữa hai người chính thức sụp đổ. Hoặc bởi vì cậu đã tâm sự với em, cùng em say, cùng em trút bỏ nỗi buồn nên tìm được sự đồng điệu nơi hai tâm hồn phiêu đãng. Xuanyi không rõ nữa! Chỉ đơn thuần cảm thấy ở bên Seongso rất tốt, ít nhất là vậy.
*
Lớp A3 - 5
Cách giờ vào học chưa đầy ba phút, Xuanyi xuất hiện. Bầu không khí vốn đã lạnh ngắt như tờ bấy giờ càng thêm tĩnh lặng, im ắng đến nỗi hết thảy tạp âm ngoài kia đều phân rõ từng câu chữ trước khi rơi vào tai bọn họ.
Ở dãy bàn cuối, chính giữa lớp, nàng công chúa Kim gia khoanh tay nhìn chằm chằm vào cô bạn thân mình tin tưởng bấy lâu. Bên cạnh nàng vẫn luôn là Luda cùng vẻ mặt hờ hững với thế giới xung quanh. Tràng cảnh trước mắt khiến mi tâm Xuanyi thoáng chau lại, nhưng rất nhanh liền biến mất không dấu vết. Cậu điềm tĩnh đi xuống cuối lớp, ngồi vào vị trí quen thuộc.
"Mày với con bé đó là thế nào?"
"Không thế nào cả."
Đẩy mạnh bàn ra, Jiyeon tức giận bật dậy: "Wu Xuanyi, mày còn coi tao là bạn hay không?" Âm thanh trong sáng rực rỡ thường ngày lúc này ẩn chứa áp bức khiến người khác không rét mà run.
Xuanyi hơi ngẩng đầu, đôi con ngươi anh khí xoáy sâu vào khuôn diện xinh đẹp phía trước: "Coi mày là bạn thì đồng nghĩa với việc chuyện gì cũng phải thông qua sự đồng ý của mày?"
"...." Jiyeon mím môi, hai tay buông thõng siết chặt vạt váy. Nàng không thể phản bác, vì cậu đâu có sai!
Reenggg
Chuông báo vào giờ reo inh ỏi, cậu nuốt xuống tiếng thở dài, rũ mi nhắc nhở: "Học đã, còn chuyện gì nói sau."
Sau câu nói của Xuanyi, mọi người tản ra ai về chỗ nấy. Jiyeon ấm ức mở sách vở, thỉnh thoảng lại liếc sang cậu như muốn tìm tòi câu trả lời cho vấn đề mình đặt ra. Bất quá ngoài dáng vẻ chăm chú ghi chép của cậu thì chẳng còn gì khác.