Nhà thi đấu Jamsil
Trận chung kết diễn ra vô cùng căng thẳng khi tỉ số giữa Spark và Bad Punk đang có chiều hướng được thu gọn. Thanh âm trái bóng cam bồm bộp nện xuống sàn gỗ gấp gáp hệt như nhịp tim các cổ động viên lúc này.
Còn 3 phút nữa, cách biệt 2 bàn mà thôi.
Mồ hôi vương trên trán Xuanyi từng hột ướt đẫm. Hít một hơi thật sâu, Xuanyi đưa tay ra sau lưng đưa dấu cho đồng đội. Dawon, Sojung, Yeonjung và Dayoung vừa trông thấy động tác ấy liền nhíu mày thật sâu, quyết tâm chiến thắng vụt dậy hệt tia lửa.
Số 6 theo tiếng Trung, kí hiệu đó chỉ có Juyeon mới đưa ra cho bọn họ vào thời khắc quyết định. Quả nhiên át chủ bài của Spark chưa bao giờ làm chuyện gì mà không tính toán kĩ lưỡng.
Đội hình lập tức xoay chuyển, Sojung chuyển từ phòng thủ sang tiến công, đẩy bóng về sau cho Yeonjung. Cô nhóc chạy vụt đi trước cái nhìn ngỡ ngàng của đối thủ, truyền bóng cho Xuanyi. Nhân lúc đó, Xuanyi dưới sự giúp đỡ của Dayoung ném bóng về phía Dawon đã đứng cạnh rổ của Bad Punk từ khi nào.
ÙM~
Tuýtttttt!!
"Tỉ số 89-87, chiến thắng thuộc về Spark."
Cả khán đài SSIS vỡ oà sung sướng. Mà tất cả các thành viên đều ùa tới vây quanh Dawon ăn mừng. Bọn họ đã làm được, chỉ với 5 giây cuối cùng cho một chiến thuật thật đẹp.
"Thắng rồi! Chúng ta thắng rồi!!"
Giữa thời khắc rực rỡ ấy, Xuanyi lẳng lặng lùi lại phía sau, thu gọn cảnh tượng đẹp đẽ đó cất vào tầm mắt rồi âm thầm rời đi.
*
*
"Wu Xuanyi!!"
Dáng người nhỏ nhắn xông tới chắn trước mặt Xuanyi. Mồ hôi lấm tấm trên khuôn diện xinh đẹp, Jiyeon vịn tường thở dốc, cố gắng hớp thật nhiều không khí vào buồng phổi.
Người kia chẳng có vẻ gì là khó chịu, kiên nhẫn đợi nàng đứng thẳng. Tay vươn ra muốn vén tóc cho nàng chợt khựng lại, đôi mắt sâu thẳm phản chiếu hình ảnh yếu đuối của cô gái Xuanyi từng hết mực si mê.
"Uống nước không?"
Jiyeon ngẩng đầu, nhận lấy chai nước suối tu một hơi. Xong xuôi mới bình tĩnh đối diện với Xuanyi, gấp gáp hỏi: "Tại sao mày lại ra sân? Juyeon đâu?"
Chạnh lòng là cảm giác đầu tiên xuất hiện nơi ngực trái. Hít một hơi thật sâu, Xuanyi nhoẻn miệng: "Tao nghĩ mày biết rõ hơn tao chứ!"
"..."
Cậu lơ đãng đánh mắt xa xăm, ngắm nhìn bầu trời cách đó mấy phút còn cao xanh vời vợi hiện tại đã phủ mỏng một tầng mây đen.