#24 Lục Bắc Thâm - Lăng Song

78 9 0
                                    

"Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc" không chỉ cho mình thấy một tình yêu dù có trải qua bao trắc trở, bao bão táp mưa sa cuối cùng cũng "trời quang mây tạnh", cũng quay về bên nhau của Lục Bắc Thần và Cố Sơ, mà còn cho mình thấy, thì ra, trên đời này không phải tất thảy đều có thể có được một khởi đầu đẹp đến vậy...

Bên nhau rồi rời xa, quay về rồi vĩnh viễn biệt ly...

Lăng Song, nữ vương của giới thời thượng, là nữ ma đầu khiến không ít người phải bất giác sợ hãi, né tránh bởi khả năng ngôn từ sắc sảo, cái nhìn ấn tượng mà khác biệt của cô trong thời trang, một trang báo do cô chắp bút chắc chắn sẽ có doanh thu vô cùng ấn tượng, cao đến kinh ngạc. Cô ấy xinh đẹp, ngạo mạn, kiêu kỳ mà sắc bén, cô ấy giẫm đạp lên cái tôn nghiêm của đàn ông mà sinh tồn trong giới thời trang thời thượng nhưng khắc nghiệt. Trong cái ngành nghề có tốc độ đào thải đáng kinh ngạc này, nó gần như không quan trọng đến việc bạn có tài năng hay không, chỉ cần bạn biết nắm bắt thời cơ rồi từng bước đi lên, bạn có thể tồn tại, còn nếu chỉ dựa vào năng lực hay tài năng thiên bẩm mà muốn bước vào thì rất tiếc, bạn không phù hợp! Cô ấy luôn là lượt váy áo lộng lẫy, luôn khoác lên mình những bộ trang phục tinh xảo đến choáng ngợp, hình tượng chỉn chu gọn gàng... Rất nhiều nhân vật "người ta" cho rằng, cô ấy là đứa con gái miệng lưỡi ngọt ngào, giỏi xu nịnh, có một "kim chủ" vững mạnh đằng sau, nhờ người ấy mà cô mới có hôm nay,... Bạn đứng trên cao, những người dưới bạn sẽ luôn ngước lên nhìn bạn, họ bày ra đủ tất cả những biểu hiện mà bạn có thể nghĩ đến, có lẽ phần lớn là bôi đen bạn như vậy đó! Họ cũng không bao giờ khẳng định tài năng của bạn. Nhưng ở cái giới này, điều đó lại càng khắc nghiệt và nặng nề hơn bội phần. Bạn chỉ có thể lựa chọn phớt lờ nếu còn muốn đi xa hơn nữa...

Lăng Song rất mạnh mẽ. Có lẽ là vậy!

Nhưng có ai biết, bao năm qua, cô ấy vẫn luôn cất giấu một bóng hình của người con trai ấy, cô chấp nhận chờ đợi. Người ta nói, chờ đợi không đáng sợ, cái đáng sợ là không biết phải chờ đợi đến bao giờ. Có lẽ cô ấy cũng chẳng biết mình phải đợi đến bao lâu, nhưng vẫn cứ cam tâm chờ đợi...

"Ngốc nghếch chỉ chờ đợi một người, ngây ngô cho rằng trong lòng người ấy chỉ có bạn, khờ dại từ chối hoa hồng của tất cả những người khác, ngờ nghệch lãng phí cả tuổi xuân."

Lục Bắc Thâm, anh ấy trái ngược hoàn toàn với người anh trai "hoang dã" lớn hơn mình năm phút - Lục Bắc Thần. Anh ấy là một thiếu niên trầm tính, yên lặng, nếu khi anh và anh trai cậu im lặng, ở Lục Bắc Thần đem đến cho ta một cảm giác im lặng nhưng thâm sâu như biển rộng, một cảm giác bức người, khó dò được suy nghĩ trong ánh mắt đen láy, thâm thúy của anh, còn ở Lục Bắc Thâm, chỉ đơn giản là sự yên lặng tuyệt đối, yên tĩnh, điềm đạm. Ngày ấy, cậu thiếu niên này phải rời xa người mẹ và người anh trai để đến Lục Môn. Cậu ấy mắc phải chứng bệnh ấy, di truyền từ mẹ cậu. Mình đã từng nghĩ, cậu ấy là một người tốt, là một người điềm đạm lại hiền lành, nhưng có thể bức con người này đến bước phải phóng hỏa đốt nhà thì rốt cuộc, lúc sống ở nơi đó đã phải chịu đựng nhiều đến đâu chứ? Có phải ngày ấy Lục Bắc Thần là người đến đó thì một người không bệnh cũng trở bệnh không? Trong những năm tháng ấy, Lục Bắc Thâm gặp được Lăng Song...

Ngẫu hứng viết nên những mẩu truyện nàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ