Tây thành Khai Phong phủ có một ngọn núi, dân chúng trong thành đều gọi đó là Ôn Tuyền Sơn, khắp nơi trên núi đó đều là ôn tuyền nối tiếp nhau.
Lúc trước Triệu Trinh cũng từng đến tắm qua nơi này, Thái y nói trong ôn tuyền có dược liệu, nhiệt độ vừa phải, tắm rất tốt.
Mà những năm gần đây người đi tắm ôn tuyền lại càng nhiều, bên cạnh những ôn tuyền ở chân núi cùng sườn núi cũng có nhiều dục phòng được dựng lên, mọi người ở Khai Phong phủ cũng thường xuyên đến tắm. Có điều ôn tuyền trên đỉnh núi có địa thế vô cùng hiểm yếu, lại còn nằm trên vách đá, cho nên về cơ bản cũng không có ai đến đó tắm.
Hôm đó, Bạch Ngọc Đường muốn đi tắm ôn tuyền, chạy lên núi xem qua một vòng, cuối cùng hắn phát hiện ở đỉnh núi, nơi lúc nào cũng có sương trắng lượn quanh, có một Thánh địa ôn tuyền hoàn toàn ngăn cách với những ôn tuyền bên ngoài kia.
Đỉnh núi Tây sơn vô cùng khó đi lên, phải dùng đến khinh công mới bay lên được...... thế nhưng, một khi đã lên được đến nơi rồi lại có thể cảm nhận được một khung cảnh tuyệt vời hơn bao giờ hết. Phía Tây đỉnh núi có một sườn dốc, bên kia sườn dốc là tầng tầng lớp lớp các loại ôn tuyền, hơi nước tràn ngập, khói trắng lượn bay, hướng tầm mắt ra xa có thể chiêm ngưỡng được toàn bộ cảnh sắc nhai phường Khai Phong phủ, ban đêm còn có thể ngắm trăng sao.
Bạch Ngọc Đường tìm công tượng kiến tạo một toà Trích Tinh Các bên cạnh ôn tuyền trên đỉnh núi, ban đêm có thể ở lại đó.
Phải nói là Ngũ gia quả nhiên cũng quá xa hoa, đỉnh núi Tây sơn này cũng chẳng phải của hắn, hắn xây một ngôi lầu các lớn như vậy căn bản đều làm của chùa cho người qua đường ở chơi, dĩ nhiên .... muốn ở chơi được trên đỉnh núi này, vị "khách qua đường" kia cũng phải có công phu tốt chút mới được.
Triển Chiêu vỗn dĩ cũng biết Bạch Ngọc Đường chạy đi chuẩn bị ôn tuyền, thế nhưng sau đó cũng không có nghe hắn nhắc lại, cho nên cũng không biết hắn đang làm cái gì.
Gần đây Tiểu Tứ Tử lại rủ mọi người đi tắm ôn tuyền, mọi người lại bắt đầu phiền não việc nên đi khi nào bây giờ. Thời điểm tắm ôn tuyền tuyệt nhất chính là lúc chạng vạng tối, tắm xong rồi còn có thể uống chén nhiệt tửu, ăn chút cua thu, sau đó ngủ một giấc thật ngon mới phải. Có điều, ở nơi hoang sơn dã lĩnh cũng không nên ngủ ngoài trời. Hơn nữa, địa thế ở Tây sơn rất nguy hiểm, quá nửa đêm rồi còn phải nhảy vách đá trở về thì thật quá phiền phức.
Chính lúc mọi người đang phiền não thì Bạch Ngọc Đường lại thờ ơ mà tới một câu: "Có thể ở lại, xây xong nhà rồi."
Triển Chiêu nghe hắn nói mà vô cùng hoảng sợ, nhảy nên nóc nhà Khai Phong phủ mà ngắm về đỉnh núi Tây sơn, liếc qua đã thấy một toà lầu các thật quá hùng vĩ, liền cả kinh mà chỉ Bạch Ngọc Đường: "Ngươi ... Ngươi dám phạm pháp xây nhà!"
Bạch Ngọc Đường không nói gì mà nhìn Triển Chiêu một chút, hỏi hắn: "Ngươi sẽ tìm người phá huỷ nó a!"
Triển Chiêu há miệng nửa ngày, bĩu môi nói: "Làm sao mà ngươi có thể xây xong lầu các nhanh vậy?"
YOU ARE READING
Long Đồ Án
AksiWhat would I do without your smart mouth Drawing me in, and you kicking me out Got my head spinning, no kidding, I can't pin you down What's going on in that beautiful mind I'm on your magical mystery ride And I'm so dizzy, don't know what hit me, b...