Chương 3: Cô bạn gái bí hiểm

226 6 0
                                    

Lục Lục biết ngày trước Chu Xung có cô bạn gái rất đáng yêu, Lục Lục từng dò hỏi Chu Xung: "Tại sao hai người lại chia tay nhau?" Chu Xung bình thản đáp: "Cô ấy đi ăn phở." Cô không hiểu, hỏi: "Ý anh là gì?"

Chu Xung không đáp, anh tiếp tục nói: "Anh tình cờ phát hiện ra chuyện đó. Anh đã rất suy sụp. Sau này anh đã tha thứ cho cô ấy, nhưng cô ấy lại từ giã anh."

Đó là một câu chuyện về sự phản bội. Nó để lại nỗi khổ đau, thù hận cùng những trắc trở gian truân... có lẽ đủ để viết thành một cuốn tiểu thuyết, nhưng Chu Xung chỉ nói về nó bằng mấy câu qua quýt. Sau đó anh không bao giờ nhắc đến cô gái ấy nữa. Lục Lục không biết họ tên, nghề nghiệp của cô ấy, cũng không biết hiện giờ cô ta đang ở đâu. Nếu Lục Lục ngẫu nhiên nhắc đến cô ấy thì Chu Xung mặt mày sa sầm. Dường như mọi thông tin về cô ta đều là vùng cấm địa đối với Lục Lục.

Có lần Chu Xung đưa Lục Lục đi trung tâm thương mại mua sắm quần áo, họ ưng một chiếc áo gió Hàn Quốc, có ba màu, Lục Lục ưng màu ghi nhạt, Chu Xung thì động viên cô mua chiếc màu đỏ. Lục Lục bèn nói đùa: "Chắc cô gái nào đó thích chiếc áo gió màu đỏ chứ gì?"

Khi thấy đề tài tiếp cận với cô gái bí hiểm năm xưa của mình, Chu Xung lập tức cảnh giác: "Đừng nói linh tinh!"
Lục Lục nói: "Anh nhạy cảm quá đấy! Em đâu có nói đến cô ấy?"

Chu Xung rất nghiêm túc nói: "Nếu em còn nhắc đến cô ta nữa thì anh sẽ không nhân nhượng nữa đâu!"

Lục Lục cũng phát cáu: "Nếu anh không muốn em nhắc đến nữa thì anh phải cho em biết lý do tại sao chứ."
Chu Xung buồn bã nhìn xung quanh, rồi lẩm bẩm: "Anh dại thật, sao anh lại đưa em đi mua quần áo nhỉ?" Nói rồi, anh hầm hầm quay người bước đi.

Cô bán hàng nhìn theo Chu Xung rồi lại nhìn Lục Lục. Ánh mắt cô ta ngụ ý chê Chu Xung rất thiếu văn hóa. Lục Lục rơm rớm nước mắt. Cô một mình đi sang vài quầy khác, rồi vẫn đuổi theo anh.

Chu Xung lớn lên trong gia đình không có đủ cả cha mẹ. Năm 14 tuổi bắt đầu học âm nhạc. Anh có phần kiêu kỳ, rất nóng tính, chưa bao giờ nói năng ngọt ngào với các cô gái. Trông anh lúc nào cũng có vẻ hơi lạnh lùng. Lục Lục hơn Chu Xung một tuổi, thường nhường nhịn anh như chị nhường em. Cô yêu khuôn mặt khôi ngô, góc cạnh của Chu Xung, yêu hai bàn tay với những ngón thon dài chơi ghi-ta điêu luyện. Lục Lục rất biết, bất kỳ cô gái nào cũng muốn "cải tạo" người yêu của mình: nhưng với cô, nếu Chu Xung bị "cải tạo" thành công thì cô sẽ không yêu anh nữa.

Cô nghĩ, nguyên nhân khiến Chu Xung có thái độ lạ lùng mỗi khi nhắc đến chuyện cũ... có lẽ là do anh quá yêu cô gái kia. Cho nên kể từ đó Lục Lục không bao giờ nhắc đến cô ta nữa. Cô gái ấy trở thành điều cấm kỵ giữa hai người. Có lần Chu Xung đang vắng nhà. Lục Lục nghĩ ngợi lan man rồi "tưởng tượng" một điều khiến cô thấy lạnh gáy: phải chăng Chu Xung đã giết cô ta?

Cưới Ma (Minh Hôn)Where stories live. Discover now