[Thế giới 1] Chương 32 - Thiên Kim Chanh Chua x Quân Phiệt Lãnh Tình (31)

1.5K 108 0
                                    

Chính trị Giang Dương đang lúc rối ren, Liễu Hoài Cẩn không ngờ Thư An Ca sẽ đến, hắn sợ có kẻ có lòng xấu xa chú ý đến cô, nên vô cùng tức giận đối với hành động tiền trảm hậu tấu* lần này của Thư An Ca.


*Tiền trảm hậu tấu: chém trước tâu sau; hành động trước, báo cáo sau.


Nhưng khi nhìn đến khuôn mặt tròn nhỏ nhắn kia, tim hắn lại đập thình thịch, giống như bầu trời màu xám tro lại thấy được cầu vông sáng lạng, cả thế giới cũng sáng lên rất nhiều.


Thư An Ca lắng nghe tiếng tim đập mạnh của Liễu Hoài Cẩn, nhìn sắc mặt âm u của hắn, trong bụng đột nhiên có chút tủi thân, cắn môi nói: "Em đến là có chuyện quan trọng muốn nói với anh, vô cùng quan trọng."


Trong mắt hắn không đồng ý, khiến cho Thư An Ca rất bi thương.


Nghe được Thư An Ca nói như vậy, Liễu Hoài Cẩn thở dài, có chút bất đắc dĩ xoa tóc cô: "Em đó, trước tiên trở về phủ Thiếu tướng với tôi."


Ban đầu Liễu Hoài Cẩn nghĩ sau khi đón được người, chỉ cần bảo thuộc hạ hộ tống Thư An Ca quay về, nhưng trong chốc lát nhìn thấy cô, hắn đột nhiên lại thay đổi ý định.


Không biết từ lúc nào, một cái nhăn mày, một tiếng cười của một người ranh mãnh nào đó, đã lặng lẽ tiến vào lòng hắn, khiến cho hắn luôn bận lòng, luôn nhớ nhung.


Nghe Liễu Hoài Cẩn nói như vậy, ánh mắt Thư An Ca sáng lên một chút, giống như một con mèo nhỏ, cọ đầu vào trong ngực Liễu Hoài Cẩn một cái.


Trên mặt Liễu Hoài Cẩn nâng lên một nụ cười, nhưng dưới ánh mắt kinh ngạc của thuộc hạ, rất nhanh liền biến mất không dấu vết, giống như nụ cười trước đó của hắn là ảo giác của người đi đường.


"Chúc mừng túc chủ, độ hảo cảm của mục tiêu nhiệm vụ +5, độ hảo cảm trước mắt 70, ôi."


Nhắc nhở của hệ thống khiến cho nụ cười của Thư An Ca càng thêm rực rỡ, cô không rõ đây là do xa cách gặp lại nên vui mừng, hay là do nhắc nhở của hệ thống làm cho vui vẻ.


Liễu Hoài Cẩn cảm nhận được người trong ngực có chút thay đổi, tâm tình càng tốt, hắn nắm tay Thư An Ca, che chở cô trong ngực, một tay xách rương, tự mình đưa cô ra xe hơi.


Sau khi ngồi vào xe, Thư An Ca luôn lén mắt nhìn Liễu Hoài Cẩn, đôi mắt hắn sáng ngời, gò má của hắn có đường cong rõ ràng, môi hắn rất mỏng, là một người đàn ông rất có mị lực.


Ánh mắt của tiểu nữ nhân bên người quá mức nóng bỏng, Liễu Hoài Cẩn không thể mũi nhìn miệng, mắt nhìn tim giả vờ như không có gì được, dứt khoát ôm cô vào trong ngực, đưa tay che lại đôi mắt của cô: "Ngủ một lát đi."


Thư An Ca nửa nằm trên người hắn, bị quân phục của hắn cộm phải có chút không thoải mái, nhưng trong lòng lại tí tách ngọt, khóe môi không nhịn được giương lên, yên tĩnh ngửi mùi hương đặc biệt nhẹ nhàng, khoan khoái trên người hắn.


Cây quế lay động theo chiều gió, sương mù từ từ tan ra, thành Giang Dương nghênh đón bầu trời quang đãng đã lâu không gặp.


Xe rất nhanh đã đến soái phủ, là một trang viên xinh đẹp to lớn, lính gác cửa đứng nghiêm chào, mở ra cánh cửa màu đen, xe một đường lái thẳng đến vườn hoa mới dừng lại.


Vệ binh của Liễu Hoài Cẩn đã đến trước, tài xế mở cửa xe cho hai người, sau khi hắn xuống xe liền đỡ Thư An Ca xuống, dẫn cô đi về phía biệt thự.


Liễu đại soái đang ở bên ngoài, Liễu phu nhân hai ngày nay đang bận đánh mạt chược, liên lạc cảm tình với mấy vị phu nhân của thuộc hạ cũ, trong biệt thự chỉ có mấy người hầu trong nom.


Thấy Thư An Ca quay lại, ánh mắt mọi người mặc dù kinh ngạc, nhưng vẫn một mực cung kính, tiến lên thỉnh an.


Cũng không biết có phải vì Liễu gia xuất thân quân phiệt hay không, người hầu Liễu gia lại càng cẩn thận hơn so với người hầu Bạch gia, mọi hành động đều vô cùng cung kính, ngay cả nụ cười cũng lộ ra mấy phần tiêu chuẩn hóa.


Sau khi vào biệt thự, Liễu Hoài Cẩn cởi áo khoác, dẫn Thư An Ca đi thẳng vào thư phòng.


Thư phòng rộng rãi sáng sủa, khiến người ta chú ý nhất chính là tấm bảng đồ Minh quốc treo trên tường, còn có giá sách chứa đầy sách.


Người hầu sau khi nhẹ nhàng đưa đến trà nước và điểm tâm, im hơi lặng tiếng lui ra.


Liễu Hoài Cẩn đặt cái rương lên bàn, cởi cà vạt ra, đi về phía Thư An Ca đang ngồi trên ghế.


Hai tay hắn tựa vào thành ghế màu xanh, cúi người ép về phía Thư An Ca đang ngồi, nhìn cô không chớp mắt: "Nói đi, em đến Giang Dương vì chuyện quan trọng gì?"

[Editing] [Mau xuyên công lược] Thủ Đoạn Lừa Gạt Nam Thần, Mời Gục Ngã.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ