Chap 3: Cơn mưa mùa đông!

306 23 11
                                    

Chap 3: cơn mưa mùa đông!!

Hai cậu bé bên nhau từ cuối hè qua thu rồi tiếp đến đã là mùa đông với cái se se lạnh. Dù thời tiết Thái Lan quanh năm oi bức nhưng khi tiết trời về đông vẫn có những cơn gió nhè nhẹ mang theo hơi lạnh miên man. Có những cơn mưa bất chợt làm tăng thêm độ lạnh của tiết trời.
Hai cậu bé hàng ngày cùng nhau đi học mỗi sớm mai. Mỗi buổi sáng như một thối quen Perth sẽ mang thêm 1 hộp sữa để cho Saint vì lý do cục bông ấy rất thích uống sữa. Đến lớp hai bé cùng nhau cố gắng học tập cùng nhau chơi đùa vui vẻ. Cái gì cũng cùng nhau cứ như hình với bóng.
Cuộc sống của gia đình vốn rất êm ấm và hạnh phúc. Đối với nhà Perth không chỉ hạnh phúc về tinh thần mà cả vật chất cũng không thiếu. Còn nhà Saint thì đang dần có những thay đổi.
Bàn tay yếu ớt của cậu cùng những giọt nước mắt của mẹ Nuk cũng không thể nào níu giữ được người ba thân yêu, người chồng mẫu mực lại với mái ấm gia đình, khi mà trái tim đã đổi thay.......

Tháng 10 trời bắt đầu chuyển mát dần không còn nắng gắt khó chịu nữa. Thời tiết thay đổi và ba Sup của cậu cũng có những thay đổi từ từ. Nếu như ngày trước dù phải ngồi xe bus gần 1 tiếng đồng hồ mới tới nơi làm việc, thì ba Sup vẫn không quản xa không quản mệt và cũng không quản những ngày thời tiết khó chịu. Vẫn đều đặn sáng đi chiều về mà không 1 tiếng than van. Vậy mà mấy ngày gần đây ông lại hay than van mệt, rồi trời mưa đi đường không tiện mà thường xuyên ở lại trường không về nhà. Mẹ Nuk thì lo lắng cho sức khỏe của ba Sup nên không có nghi ngờ gì nhiều, còn với cậu một đứa trẻ thì nào có hiểu được cái gì.
Với lý do ấy mà ba Sup liên tục ở lại trường không về nhà, mà có về thì cũng về rất muộn. Lâu dần mẹ Nuk cũng nghi ngờ bắt đầu dò hỏi thì đáp lại những nghi ngờ ấy của bà chỉ lời nói lấp lửng đầy cáu gắt và khó chịu. Không khí trong nhà cậu mấy ngày nay vô cùng căng thẳng. Mẹ Nuk nghi ngờ ba Sup mà không có lý do không có bằng chứng nên chỉ là những trận cái vã không điểm dừng. Cuộc sống  êm ấm ngày nào thay vào bằng những dối lừa và nghi ngờ....

Trong suy nghĩ của đứa trẻ 6 tuổi đầy non nớt ấy nhưng cậu vẫn nhớ như in, buổi chiều hôm cậu được mẹ Perth cho hai đứa đi chơi. Cậu hào hứng vui mừng vì lâu lắm rồi không được ba mẹ dẫn đi. Tíu tít nói cười cùng Perth mà không biết mỏi mệt. Hai đứa vui vẻ chơi những trò chơi trong trung tâm thương mại. Lúc mẹ Perth căn dặn hai đứa ở yên đó còn bà đi mua kem cho 2 đứa nhỏ. Ngay chính khoảnh khắc mẹ Perth quay đi còn Perth thì chăm chú vào con robot trong quầy đồ chơi. Tận mắt cậu trông thấy người ba đáng kính của mình đang tay trong tay cùng với người phụ nữ khác mà không phải mẹ mình. Suy nghĩ trong đầu đứa trẻ 6 tuổi này làm sao có thể hiểu sâu  xa được đó là tình nhân của ba mình đâu. Cho tới sau này khi cậu dần hiểu chuyện thì cậu mới biết người ngày hôm đó cậu bặp chính là nhân tình của ba mình và cũng vì người đó mà gia đình cậu bị phá nát.
Nhưng cậu vẫn cảm thấy một sự mất mát mà mình sắp phải gánh chịu. Nỗi buồn kéo tới cùng sự hụt hẫng kèm theo nỗi bất an khiến cậu muốn bật khóc ngay lúc này.
Không suy nghĩ được nhiều cậu chỉ níu cánh tay của Perth giọng nhỏ có chút run run mà nói.
- Perth à! Em thấy ba em đang ở đây. Em qua chỗ ba nha tí mẹ quay về thì anh nói với mẹ là em về với ba nha.
Trong mắt Perth bây giờ chỉ có con rôbot kia mà không hề để ý tới nét mặt của Saint. Một vẻ mặt u buồn và mất mát. Nghe cậu nói vậy anh cũng không nghĩ gì nhiều mà trả lời luôn.
- Uhm em về với ba cũng được tí anh nói mẹ cho.
Chỉ đợi Perth nói vậy Saint lập tức quay đi thẳng về hướng ba của mình. Cậu  muốn rất muốn chạy tới bên ông mà kêu ba ơi ba ơi. Nhưng không hiểu sao cậu chỉ lặng thầm đứng xa dõi nhìn từng cử chỉ, từng hành động thân mật quan tâm của ba mình dành cho người phụ nữ kia. Những hành động ấy cậu đã từng thấy ba dành cho mẹ của mình rất nhiều lần. Đứa trẻ 6 tuổi ấy cứ ngây ngốc đứng đó mà nhìn cảnh tượng đang sảy ra trước mắt cho tới khi 2 người cất bước đi khỏi trung tâm thương mại.
Thì cậu cũng lặng lẽ rời đi. Cứ đi cứ đi mà không hề nghĩ gì. Dù trời đang đổ mưa cậu vẫn mặc kệ vẫn đi thật nhanh về nhà với mẹ. Về để được vùi mình vào cái ôm ấm áp tình thương của mẹ mà khóc cho thỏa thích và sẽ kể cho mẹ nghe những gì cậu nhìn thấy.
Cậu về nhà với bộ dang ướt sũng người thì run lên cầm cập cơ thể không còn chút sức lực.
Đêm đó cậu sốt cao trong cơn mê man những hình ảnh ấy cứ hiện trong đầu cậu mãi không thôi. Giấc ngủ chập chờn tiếng nấc nhè nhẹ giọt nước mắt vương đầy trên má nhưng đôi mắt vãn nhắm nghiền. Khiến mẹ Nuk không khỏi đau lòng khi không biết con trai mình mơ thấy gì mà lại khóc tới mức vậy....
Cậu nghỉ học mấy ngày liền, Perth hễ đi học thì thôi chứ được nghỉ là lại sang nhà cậu ở lỳ không về.
Cả ba và mẹ cũng không ai biết lý do vì sao hôm ấy cậu lại dầm mưa tới mức phát sốt. Có hỏi thì cậu cũng im lặng không nói gì. Tất nhiên chuyện cậu nhìn thấy ở trung tâm thương mại cậu cũng không hề nói cho mẹ biết.

PerthSaint: Lối Đi Nào Cho Chúng Ta? (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ