Những ngày sau đó, Mye bỗng dưng lặn mất tăm. Chính HyunJae còn cảm thấy kì lạ. Từ sau bữa sáng tại nhà của cậu, cô thậm chí còn không nhắn tin hay hỏi han gì cậu như trước đây. Cậu ban đầu nghĩ rằng cô đã quay lại Mỹ, thế nhưng thông qua những bình luận của Mye trong nhóm chung của lớp cấp 2, cô hiện vẫn đang ở Hàn Quốc và chưa xác định được ngày quay về.
Sự biến mất của Mye cũng khiến YoungHoon vui vẻ hơn. Anh như đã quên sự xuất hiện của cô gái lạ mặt làm xáo trộn cuộc sống của hai đứa vài ngày trước. Kì thi cũng qua, đây là lúc YoungHoon dành thời gian để tận hưởng quãng thời gian thoải mái nhất trong cả một năm học. Người học hành nghiêm túc như anh, chỉ có lúc thi xong mới cảm nhận được cuộc sống thường nhật vẫn đang tiếp diễn.
"Khóa mình tối nay có buổi liên hoan mừng kì thi vừa xong đấy." Cậu quay sang nói với YoungHoon khi anh đang đọc sách. "Cậu có muốn đi không?"
"Tớ không quen ai, đi cũng chỉ khiến mọi người khó xử."
Quả thật là anh chẳng giao thiệp với ai khác ngoài HyunJae. Nhìn bề ngoài, YoungHoon có khuôn mặt điển trai gây thiện cảm cùng nụ cười khiến bất cứ ai cũng phải rung động. Nhưng khi ở cạnh mới biết anh là người kiệm lời và hiếm khi bắt chuyện với người khác. Lạnh lùng là thế, một chàng trai đã đẹp lại luôn đứng trong top những học sinh giỏi toàn diện càng khiến bạn bè xung quanh dè chừng . Khi HyunJae có thể chơi được với anh, mọi người xung quanh không khỏi ngạc nhiên tại sao HyunJae lại có thể làm nên điều kì diệu như vậy, chính cậu cũng thắc mắc tại sao ngoài cậu ra anh chẳng muốn chơi với ai. Cách anh nói chuyện với cậu cũng không giống với mọi người, điềm đạm hơn, có nhường nhịn và lắng nghe hơn. Hoặc có thể do hai người ở chung một nhà nên HyunJae có đủ thời gian để quan sát anh, thấy anh chẳng khác gì so với bạn bè bình thường của cậu.
"Vì cậu không quen ai nên mới phải tham gia." HyunJae giở trò làm nũng với anh. Người nào nói anh không nghe, riêng HyunJae thì hiếm khi mà YoungHoon từ chối.
"Có gì hay mà cậu cứ muốn tớ đi bằng được?"
"Vì tớ muốn đi. Cậu cũng không muốn tớ đi một mình đúng không?"
Mấu chốt vấn đề là ở đó. YoungHoon có một nỗi lo vô hình rằng nếu anh không giữ cậu kĩ sẽ có người cướp cậu đi mất. Đâu đó anh vẫn thấy có người nói rằng muốn theo đuổi HyunJae, nếu không phải vì gã khó tính là anh hộ tống. Sau chuyện của cậu với cô gái nọ, anh càng cần phải cảnh giác hơn.
"Tớ vẫn không muốn đi." YoungHoon nói rồi quay lại với cuốn sách trước mặt. Anh vẫn hy vọng vào vài phần trăm việc cậu sẽ thay đổi ý định.
"Vậy tớ sẽ đi một mình." HyunJae có chút ngạc nhiên khi lần này YoungHoon không chịu đi cùng cậu. "Tối này có cả JuYeon đấy."
Trán anh chợt nhăn lại. JuYeon là người mà ngày trước HyunJae có tình cảm. Cũng may là sau đó anh bí mật điều tra được JuYeon đã có bạn trai khóa dưới, thế nên anh chẳng mất thêm thời gian để quan tâm tới người mà chẳng phải đối thủ của mình. Đôi khi nhìn thấy cậu bạn lớp bên JuYeon lướt qua, anh còn cảm thấy ái ngại vì từng ghen tuông vô cớ.
"Và có cả bạn trai của cậu ấy đúng không?" Mặt YoungHoon vẫn hết sức lạnh lùng. "Cậu tính làm chuyện gì mờ ám hả?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BbangMil] Cứng đầu
FanfictionKhi mà Younghoon đã nhìn trúng ai, anh sẽ "cứng đầu" tới cùng.