Bữa ăn bỗng trở nên gượng gạo sau lời đề nghị của Joe. HyunJae ngay từ đầu đã ngừng việc cố gắng nghe xem mọi người đang nói chuyện gì, nhưng khi thấy ba người còn lại đột nhiên im lặng, cộng với việc YoungHoon thi thoảng nhìn về phía cậu bối rối mà không lên tiếng. HyunJae hiểu câu chuyện kia có lẽ đang nói về mình. Một cảm giác khó chịu cuộn lên trong lòng cậu khi biết mình đang là chủ đề để mọi người bàn tán. Hơn nữa họ lại dùng thứ ngoại ngữ mà cậu không thể hiểu, không thể bào chữa, và chắc là họ cũng không muốn cậu nghe được. Nhưng điều khiến cậu giận dỗi hơn cả là YoungHoon, dù biết cậu không thành thạo tiếng anh, YoungHoon cũng chỉ đang im lặng mà không có ý định cho cậu biết mọi người có ý kiến gì về cậu.
"Tớ có chuyện cần nói riêng với cậu." YoungHoon quay sang nói với Joe khi bữa ăn kết thúc.
"Cũng vừa hay, tớ muốn đưa cậu tới một số nơi là kỉ niệm của chúng mình ngày trước."
"Tớ chỉ cần nói chuyện một chút thôi, không có ý định đi với cậu. Tớ cần phải đưa HyunJae về khách sạn."
HyunJae vẫn nhìn anh, đợi chờ anh có thể nói cho cậu biết hai người đang nói gì về cậu. Từ đầu bữa ăn, cách anh ngó lơ việc giúp cậu hiểu mọi người nói chuyện đã đủ khiến cậu tự ái. Giờ khi nghe anh nhắc đến tên mình bằng ngôn ngữ lạ lẫm kia mà không hề quan tâm tới cậu đang nghĩ gì, cậu lại càng tủi thân.
Cậu ghét cái cảm giác bị bỏ rơi này.
"Nếu chỉ là HyunJae, mẹ sẽ đưa cậu ấy về." Mẹ cậu bỗng nói bằng tiếng Hàn. "Con cứ đi cùng với Joe."
Cậu giật mình khi biết câu chuyện đã đi quá xa. Có lẽ cậu đã bỏ lỡ điều gì đó trong suốt bữa ăn. Giờ nghe được anh sắp đi với người con trai kia, cậu thấy sốt ruột.
Tại sao anh vẫn không chịu nói gì với cậu?
"Tớ đi với cậu được không, YoungHoon?"
Cậu vội đề nghị với anh. Cảm giác sợ hãi đang len lỏi vào trái tim cậu. Cậu không biết mình đang sợ điều gì. Sợ phải về trên xe của mẹ anh? Sợ phải ở một mình trong phòng khách sạn?
Và điều đáng sợ nhất mà cậu có thể nghĩ ra lúc này.
Là cậu sẽ mất anh.
"Tớ . . ." YoungHoon lưỡng lự khi nghe cậu đề nghị. Chuyện anh muốn nói với Joe, anh không muốn để cậu nghe được dù chưa chắc HyunJae đã hiểu được nhiều. Anh không muốn cậu phải suy nghĩ. Anh biết việc phải gặp ba mẹ anh đã đủ khiến cậu mệt mỏi. Giờ lại thêm chuyện với Joe, người hay suy nghĩ như HyunJae chắc chắn sẽ tự làm đầu mình phức tạp. "Vậy tớ sẽ về với cậu. Khi khác tớ gặp Joe sau cũng được."
"Chỉ là bạn thôi. Có cần thiết phải như vậy không?" Mẹ anh ngắt lời. Bà quay sang nói với HyunJae. "Cháu có thể cho YoungHoon một chút thời gian đi với bạn của nó chứ?"
Câu nói của mẹ anh như nhát dao lam khứa vào trái tim cậu. Chỉ là bạn. Chỉ là bạn. Đúng là câu ấy chính cậu nói với mẹ anh, sao giờ nghe cậu lại thấy lòng mình xót như bị ai đó xát muối.
"Con muốn về với HyunJae." Anh quyết định dừng việc tranh cãi này ở đây. Anh cầm cánh tay kéo cậu ra ngoài. "Bọn mình về thôi HyunJae."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BbangMil] Cứng đầu
FanfictionKhi mà Younghoon đã nhìn trúng ai, anh sẽ "cứng đầu" tới cùng.