Dạo gần đây Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến thân thiết với nhau hơn rất nhiều.Tần suất Vương Nhất Bác bên cạnh Tiêu Chiến ngày càng tăng lên chứ không hề giảm đi.Mọi người xung quanh cũng dần quen ở bên Tiêu tổng luôn có một vệ sĩ nhỏ nhắn thanh tú vô cùng.
Bây giờ là 8 giờ sáng Tiêu Chiến đã xử lý xong buổi sáng và đang ngồi đợi vệ sĩ nhỏ đến nhà cùng đi làm.Thường ngày Vương Nhất Bác chưa từng đi trễ như thế này, anh ngồi đợi cậu cũng đã hơn 30 phút mà chưa thấy thân ảnh nhỏ xuất hiện trong lòng liền có chút lo lắng.Nhưng anh vẫn tỏ vẻ bình thản ngồi đợi cậu nhưng trong lòng đã sớm kêu gào muốn đi tìm cậu.Đang hỗn độn trong mớ suy nghĩ điện thoại Tiêu Chiến bỗng nhiên rung lên_là Vương Nhất Bác gọi :
"Nhất Bác, sao cậu chưa đến, có chuyện gì sao?" Tiêu Chiến bên này lo lắng hỏi
"Thiếu gia thật xin lỗi hôm nay tôi có chút chuyện gấp...Có thể xin nghỉ được không ah?" Vương Nhất Bác bên kia rối rít nói
"Cậu không sao chứ? Sao không gọi sớm hơn?"
"Không sao...tôi không sao thiếu gia thực xin lỗi chuyện đột xuất nên tôi không xin phép kịp"
"Được rồi Nhất Bác không sao thì tốt.Hôm nay cậu nghỉ đi" Tiêu Chiến nghe cậu nói rồi thở dài con người này làm anh lo sắp bạc hết tóc rồi ah
"Cảm ơn thiếu gia, anh nhớ ăn uống đúng giờ đừng bỏ bữa" Vương Nhất Bác lo lắng căn dặn
"Tôi biết rồi, cậu cũng vậy"
Nói rồi Tiêu Chiến cúp máy, haizzzz hôm nay phải đi làm một mình rồi :< Tiêu Chiến sau khi nói chuyện với cậu xong liền tự mình lái xe đến công ty.Hôm nay không có Vương Nhất Bác cùng mình trò chuyện tâm tình họ Tiêu tụt dốc không phanh.
Ở bệnh viện Vương Nhất Bác cũng buồn chán không kém, thật là hôm nay quá xui đi.Sáng hôm nay cậu đang băng qua đường thì có một chiếc mô tô vượt đèn đỏ, cậu vì không chú ý đến liền bị chiếc mô tô va phải cả người đều đập xuống mặt đường, tay chân đều muốn phế đi hết.Mọi người xung quanh thấy tai nạn liền túm chủ chiếc mô tô lại sau đó đưa cậu đến bệnh viện.Thật may là cậu chỉ gãy tay và trật khớp nhẹ sau khi khám xong cậu liền gọi cho Tiêu Chiến định nói anh biết tình hình của mình.Vương Nhất Bác vừa nghe giọng nói lo lắng của Tiêu Chiến nội tâm mách bảo không nên nói cho anh thế là cậu liền giấu luôn.
Tiêu Chiến ở công ty tuy Nhất Bác đã báo cho mình có chuyện gấp nhưng anh vẫn cảm thấy lo lắng liền gọi Trịnh Phồn Tinh ban lệnh :
"Cậu mau tìm xem Vương Nhất Bác đang ở đâu"
Trịnh Phồn Tinh vừa nghe lệnh vừa thấy là lạ nhưng vẫn không dám hỏi liền đi tìm hiểu.Sau 30 phút Trịnh Phồn Tinh vào nói cậu đang ở bệnh viện.Tiêu Chiến nghe xong sắc mặt đặc biệt khó coi, khó coi đến mức một thư ký làm việc đã lâu cùng anh như Trịnh Phồn Tinh cũng phải co chân bỏ chạy.
Tiêu Chiến vừa biết Vương Nhất Bác giấu mình chuyện cậu bị tai nạn liền tức đến đen mặt.Anh giao phó mọi việc lại cho cấp dưới sau đó hầm hầm phóng xe đến bệnh viện tìm người.
"Xin hỏi bệnh nhân tên Vương Nhất Bác sáng nay được đưa vào đang nằm ở đâu?" Y tá nghe giọng nói lạnh lùng xen lẫn tức giận của Tiêu Chiến không khỏi rùng mình liền cúi đầu tìm kiếm
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chiến Bác] Bảo Hộ Anh
FanfictionTác giả : Starssk Nhân vật chính : Tiêu Chiến x Vương Nhất Bác Thể loại : fanfiction, chiến sơn vi vương, ôn nhu công x lạc quan thụ, công sủng thụ, ngược nhẹ, sinh tử văn, HE Cảnh báo : Đây là truyện Chiến Sơn Vi Vương_Mọi tình tiết trong truyện đề...