Chương 20: Dạo quanh kinh thành.

378 29 6
                                    

Ngài tươi cười: "Ha ha ha, dĩ nhiên sẽ được!"

Sư Thanh Huyền thở phào nhẹ nhõm, tưởng chừng sẽ đụng trúng nỗi đau của Hoàng Đế, nào ngờ ngài lại vui vẻ trả lời như vậy, thật đúng là trong cái rủi có cái may. Cứ tưởng ngài lại nổi trận lôi đình, con tim mỏng manh của y dần dần an tâm hơn.

Hạ Huyền vẫn nắm chặt tay y: "Sao rồi?"

Sư Thanh Huyền nháy mắt: "Không sợ nữa, huynh, huynh bỏ tay ra được rồi!"

Hoàng Đế dĩ nhiên không để hai người họ vào mắt, xoay qua nhìn Hoa Y Na đang đứng kê đơn thuốc. Chuyện tình đoạn tụ không phải ngài chưa từng nghe qua, nhưng nhìn thấy tận mắt thì là lần đầu.

Cũng may Sư Thanh Huyền là cứu nhân của ái phi, nếu không phải, y và Hạ Huyền chắc chắn đã bị đá khỏi đại điện này. Chỉ là ngài không biết, dám động đến Sư Thanh Huyền, Hạ Huyền dĩ nhiên không tha được.

Sau khi kê đơn, Hoa Y Na đưa lên cho Hoàng Đế. Ngài ngồi đọc hồi lâu, cảm thấy những nguyên liệu này ở hoàng cung có khá nhiều bèn vui mừng cười nhẹ. Cuối cùng, nỗi lo của ngài đã được giảm xuống đáng kể.

Hoàng Đế nhìn sang Sư Thanh Huyền và Hạ Huyền: "Đứng lên đi, đừng quỳ nữa!"

Có lẽ y đã quên, mới hôm qua Sư Thanh Huyền đã bị hắn dày vò đến đáng sợ, ép buộc phải kêu "tướng công tha cho ta". Hai chân y quỳ nãy giờ rất đau, khi đứng lên lại càng đau hơn, cộng thêm nỗi khổ từ eo hông, y đứng không nổi.

Hạ Huyền lập tức đõ lấy Sư Thanh Huyền, cố tình để y dựa vào ngực mình mà đứng. Lòng hắn thầm cười hạnh phúc, không thể không nhớ về cảnh tượng ái muội đêm trước.

Hoa Y Na không biết làm gì, chỉ có thể lẳng lặng liếc nhìn, cố nắm bắt thông tin cho thoại bản sắp ra mắt của mình.









Xem như chuyện của Hoà quý phi đã được giải quyết, ngoại trừ việc Hoàng Đế ban tặng rất nhiều vàng bạc, những chuyện khác cũng không có gì xảy ra. Đám thái y trong cung, cùng những đại phu bên ngoài nhìn ba người họ với cặp mắt hoàn toàn khác.

Sư Thanh Huyền vô cùng tự hào, vừa đi mà cứ vừa cười như điên. Cũng phải, đây là lần đầu y được vào hoàng cung, cũng là lần đầu có người trả y nhiều ngân lượng đến vậy.

Tên to con bắt y về chữa cho Y Y dù có đưa y ngân lượng, song cũng không bằng với số ngân lượng mà Hoàng Đế ban tặng. Án quái thai ở đạo quán y không hề lấy tiền, mặc dù biết gã có rất nhiều, nhưng nhìn hoàn cảnh như vậy, ai mà lấy cho nổi?

Hoàng Đế tỏ ý muốn mời họ vào cung làm việc, nhưng dĩ nhiên Sư Thanh Huyền và Hoa Y Na từ chối. Với tình tình thích đi đây đó của hai người họ, cùng Hạ Huyền lúc nào cũng thấy khó chịu, việc từ chối là điều không thể tránh khỏi.

Đối với Hạ Huyền, Hoa Y Na đi đâu cũng không quan trọng, nhưng nếu Sư Thanh Huyền ở lại hoàng cung, không phải sẽ có chuyện lớn sao? Y xinh đẹp như trích tiên*, có nhiều khả năng sẽ bị bọn đoạn tụ trong cung để ý.

(trích tiên*: tiên bị đày xuống hồng trần)

Điều này đã được Hạ Huyền kiểm chứng, khi đi ở ngoại thành, có mấy gã không biết tốt xấu, dám nhìn Sư Thanh Huyền bằng đôi mắt chứa đầy dục vọng. Dĩ nhiên hắn đã xử lí bọn chúng, chỉ cần một thoáng liếc nhìn, mấy gã đó đã biết thân biết phận.

[Song Huyền] THIÊN ĐỊNH DUYÊN. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ