13 giờ chiều ngày 12/4 theo giờ Việt Nam, không lâu sau khi Đông và Dũng quyết định chờ đợi thêm thông tin từ bạn của Bội Bội, Ngọc và Đăng Thư tờ mờ dậy để có thể tiếp tục công việc còn dang dở 8 tiếng trước. Đọc xong hết đống tin nhắn trước đó cùng 50 tấm screenshot, Đăng Thư tá hỏa:
_ Không biết nhỏ này gieo rắc cái quái gì vô đầu thằng Trí nữa, giờ Trí chở nó đi Bình Dương là đúng ý luôn rồi còn gì. Có cách nào liên lạc với thằng Trí liên tục trong sáng nay để nhỏ đó biết là có người biết thằng Trí sắp chở nó đi Bình Dương không? Nếu có người biết thì có thể nhỏ này sẽ sợ hành tung bị bại lộ mà không thực hiện ý đồ, chứ giờ nhỏ này kêu thằng Trí đi đánh bom cảm tử chắc nó cũng làm luôn quá. Yêu vào là lú, thực sự...
Ai cũng tưởng Vân đã ngủ, vì lúc này đã là khá khuya ở bang cô ở rồi, cho tới khi cô lên tiếng:
_ Đọc full chưa Thư, thấy cáu giận không, tao cáu không ngủ được luôn nè!!!
_ Đọc hết rồi, cáu chứ sao không?
_ Thằng Trí còn kiểu, ước mơ nhỏ nhoi được làm rể Đà Lạt 😊 012x xxxxxxx, số nó đây nhá nếu mày muốn liên lạc, số cũ mà tao có đó.
_ Có khi nào Trí lỡ khai với con này là nó kể cho mình, xong nhỏ này nói gì đó nên nó mới hối hận vậy không?
_ Bởi tao mới cố khoáy nó để nó nói ra đó, nhưng nó cứ khư khư là do lương tâm dằn vặt nên mới lo sợ thôi. Có thể nhỏ này đe dọa nó cái gì đó rồi, xong bắt nó chở đi Bình Dương thì sao nó dám từ chối. Mà công nhận vớ vẩn thật, nói với anh em thì có gì phải sợ, quanh đi quẩn lại cũng đám tụi mình biết chứ có lòi cho ai nữa đâu?
Đông đang mãi nghĩ cách giúp thằng Trí thì điện thoại trong tay nó rung lên, báo có tin nhắn mới trong group TLCDTN, đúng lúc vừa có một ý tưởng nảy ra trong đầu:
_ Ê tụi bây bố mẹ nó có biết mai nó đi Bình Dương không, có khi là nó giấu luôn, bố mẹ nó mà biết chắc gì cho đi trong mùa dịch này? Hay giờ mình nghĩ xem có cách nào liên lạc bố mẹ nó không, chứ số thằng Trí thì chả biết đâu mà lần, gọi lúc nào cũng tò tí te.
Khoản này thì không ai bàn cãi cả, ngay cả Ngọc còn ngái ngủ cũng phải đồng tình:
_ Số của Trí nó cứ đổi liên tục, cáu chết được, muốn liên lạc là cả một vấn đề. Mà xem xong đống screenshot mới thấy, sao Vân có thể chịu đựng được thằng Trí hay vậy?
Vân cười trừ :
_ Tao mệt vãi cả linh hồn rồi, tao nhắn mà nó cứ " hai đứa tao thương nhau lắm <3 " lum la trong khi tao kiểu, tao chỉ quan tâm thằng Trí thôi, còn con kia quen biết huyết thống cái gì mà tao phải quan tâm!!! Nói chuyện với bạn bè mà mày cứ phải thập thò sợ sệt, chẳng hiểu thương nhau cái quái gì!!!
Như chợt nhớ ra một điều gì đó, Vân tiếp tục:
_ Lúc đó tao muốn réo tụi bây nhắn hộ tao lắm rồi, mà tự nhiên đêm khuya tao mới nghĩ được cái việc ràng buộc thằng Trí. Có phải là nó làm Cha thật không, cha mà không có Xứ ấy :v ? Tụi bây cũng biết nó háo hức muốn làm rể mà các thứ, nó còn dự tính tháng 6/2022 nữa... đó có thể là cách để nhỏ này ràng buộc thằng Trí phải làm theo, không nhỏ này kêu ông Bác làm Giám đốc Công an cho đi bóc lịch liền...

BẠN ĐANG ĐỌC
Đà Lạt : Hư và Thực
Ficción GeneralĐây không phải cuốn tiểu thuyết được viết dựa trên một câu chuyện có thật mà đây chính là sự thật về những gì đã diễn ra trong cuộc đời của một nhóm bạn học sinh Chuyên Lê Hồng Phong TP.HCM. Các nhân vật trong truyện có thể đã được...