Tới nơi này ăn cơm rất nhiều lần, Hứa Duy cẩn thận nghĩ lại, phát hiện ra mấy lần đều do Vu Thế Châu dẫn cô tới. Công việc của cô cũng rất bận rộn chiếm phần lớn thời gian, Vu Thế Châu làm chồng thực quan tâm chuyện ăn uống của cô.
Cảm giác đối với anh bất giác tốt lên hẳn, gọi đồ ăn xong còn chưa bắt đầu liền gặp hai người quen, Tô Tĩnh và Vạn Lệ Tước cũng đến ăn cơm. Nói không phải là quá trùng hợp bọn họ lại chọn cùng một nhà hàng, trước khi đến Vu Thế Châu đã đặt bàn trước nên vừa đến đã có chỗ ngồi, hai người Vạn Lệ Tước chỉ vừa mới tới cũng muốn theo chân bọn họ ngồi cùng một bàn, Hứa Duy không tỏ thái độ gì, Tô Tĩnh lại đến gần cô ngồi xuống, trong lời nói còn rất vui vẻ: "Trước kia đều là Thế Châu đưa tôi tới, bây giờ anh ấy dẫn cô tới, Lệ Tước dẫn tôi tới, thế mà lại còn gặp gỡ".
Hứa Duy nhìn Tô Tĩnh có chút kì quái, tuy trước mặt người ngoài nhìn hai người dường như còn rất thân thiết, chỉ có chính mình biết ghét nhau như chó với mèo mới là thái độ bình thường, thân mật như vậy chắc là có quỷ kế gì đây.
Bởi vì thêm hai người tới, liền biến thành liên hoan, Vạn Lệ Tước gọi người phục vụ tới chọn thêm vài món ăn, còn mở một chai rượu. Thấy rượu Hứa Duy liền nhớ tới tối hôm qua uống say, còn cùng Vu Thế Châu làm chuyện không thể diễn tả, trên mặt có chút nóng lên.
Vạn Lệ Tước nhìn cô cảm thấy kì lạ: "Em bị cảm sao?". Hứa Duy trừng mắt liếc anh ta một cái, Vu Thế Châu rót cho Hứa Duy một chén nước, mỉm cười nói: "Không có, Duy Duy hôm nay không thoải mái, không uống rượu".
Lần này đến lượt Tô Tĩnh cảm thấy kỳ lạ, cô ta nhớ rõ Hứa Duy và Vu Thế Châu không thích nhau, từ khi nào lại gọi thân thiết như vậy. Hóa ra Hứa Duy không được Vạn Lệ Tước thích cô ta thấy vui vẻ, sau khi Hứa Duy và Vu Thế Châu kết hôn cũng không được Vu Thế Châu thích, trong lòng cô ta còn có chút mừng thầm.
Hiện tại lại cảm thấy là lạ, ăn cơm được một nửa, Tô Tĩnh hỏi chuyện công ty Hứa Duy, lần trước hợp tác vẫn tiếp tục. Nhà xuất bản đổi người khác tới đàm phán với công ty của Hứa Duy, hai bên đều rất hài lòng.
Hứa Duy gắp những đồ ăn mình không thích ra góc bát, Vu Thế Châu gắp những đồ ăn đó lại trong bát của mình, sau đó đổi thành đồ Hứa Duy thích ăn. Tô Tĩnh xem toàn bộ vào trong mắt, tâm tình khó nói. Vu Thế Châu từ nhỏ đến lớn đều thanh đạm lạnh lùng khắc chế, lúc còn nhỏ khi người khác chơi đùa thì anh học tập, khi người khác đến tuổi dậy thì yêu đương anh vẫn là học tập.
Lên cấp ba biết bao nhiêu nữ sinh theo đuổi anh, một người anh cũng không để vào trong mắt, trúc mã ưu tú như vậy cô ta cũng từng động tâm qua, trước kia tuổi trẻ điên cuồng vốn dĩ định thổ lộ. Lúc ấy theo chân bọn họ còn có một người trong viện, có một nữ sinh thích Vu Thế Châu đã nhiều năm, lên cấp hai tỏ tình bị từ chối, Vu Thế Châu liền dần dần xa cách người ta.
Khi đó cô ta biết rằng, người ở bên cạnh Thế Châu lâu dài nhất, chỉ có bạn bè thuần túy hoặc là người mà anh thích. Cô ta không bước được vào trái tim anh, chỉ có thể lấy lui làm tiến, vốn dĩ cho rằng cả đời này anh sẽ không yêu ai.
![](https://img.wattpad.com/cover/229997310-288-k613636.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên Sách: Phía Sau Kết Cục Ngọt Ngào (Edit) HOÀN
RomanceTên khác: Cho Dù Là Khổng Tước Cũng Bị Vu Giáo Sư Ăn Sạch Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Xuyên sách , Hào môn thế gia , Cẩu huyết, Nữ phụ , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Ấm áp , Duyên trời tác hợp...