Hứa Duy để ý mọi chuyện anh đều muốn giải thích cho cô nghe, nắm bả vai cô xoay người đối diện với mình, ánh mắt nghiêm túc: "Anh lớn đến chừng này, bạn bè là nữ giới chỉ có một mình Tô Tĩnh, cũng không phải là rất thân thiết với cô ấy, cho nên không quá hiểu được con gái. Về sau anh sẽ chú ý, chuyện em không thích anh sẽ không làm, nhưng mà Vạn Lệ Tước đã kết hôn với Tô Tĩnh, em nên buông tay sớm một chút, anh chờ em".
Trong lúc nhất thời Hứa Duy đoán không ra ý tứ của Vu Thế Châu, chờ cô? Có ý gì? Anh đang đợi cô từ bỏ Vạn Lệ Tước, sau đó quay đầu yêu anh sao?
Cô cảm thấy nhất định là do mình suy nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là anh cảm thấy mặt mũi bị hao tổn thôi.Lại gần nhìn khuôn mặt thịnh thế mỹ nhan của anh, phát hiện da anh so với mình còn đẹp hơn, nhịn không được sờ soạng một phen, trời ạ, còn căng bóng như thế, khiến người ta đố kị quá đi mất, cô yêu thích không buông tay.
Vu Thế Châu bắt được cái tay đang sờ tới sờ lui của cô, hôn một cái trong lòng bàn tay: "Duy Duy, mỗi lần thấy Vạn Lệ Tước và Tô Tĩnh đều không vui vẻ gì, về sau đừng chú ý tới bọn họ nữa, như vậy tâm tình sẽ luôn tốt đẹp".
Hứa Duy dẩu miệng, khi nào nhìn thấy Vạn Lệ Tước ở bên cạnh Tô Tĩnh cũng không vui vẻ gì. Đại khái chính là sau khi thấy anh ấy và Tô Tĩnh ở bên nhau, người mình thích ở cạnh nữ sinh khác, đương nhiên sẽ không vui.
Mười mấy năm nay cô vẫn luôn xoay chung quanh anh ta, trong mọi góc cạnh cuộc sống đều là bóng dáng của anh ta, hiện tại dời tầm mắt đi giường như có chút khó khăn.
Hứa Duy ghé vào gối, sợi tóc đen như mực xõa trên gối đầu, ánh mắt ngơ ngác phát ngốc. Vu Thế Châu ôm lấy cô từ phía sau, khung xương của Hứa Duy lại nhỏ, toàn bộ được anh nhẹ nhàng cuốn vào trong lồng ngực. Cảm nhận hơi thở ấm áp, cô muốn cách xa anh một chút, chậm rãi dịch lên phía trước một chút, lại bị anh đuổi theo ôm chặt lấy.
Hứa Duy muốn gỡ cánh tay ở bên hông ra, tùy tiện tìm một lý do: "Nóng quá, đừng dán vào em". Hơi thở ấm áp phả vào trên cổ, người có chút nóng, phía sau mang tai ửng hồng kia là một mảng da thịt nhẵn mịn.
Ánh mắt Vu Thế Châu hơi tối lại, nhớ tới đêm qua ở trong thân thể cô sảng khoái đấu đá lung tung, nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai phấn hồng của cô, vén lên vạt áo vói tay vào trong, chạm thấy một mảnh da thịt trơn trượt.
Mặt Hứa Duy đỏ gay, cô chưa từng ở trong tình huống tỉnh táo cùng đàn ông gần gũi như vậy. Vu Thế Châu một bên áp sát cô, bên kia sờ, mang theo một trận lửa nóng đến run rẩy, chỗ nào cô cũng không ngăn cản được.
Nhẹ hé môi, tinh tế thở dốc, bắt lấy ngón tay cái của anh: "Vu Thế Châu, không cho lộn xộn, nếu không thì đi phòng khách mà ngủ".
Anh lại dùng âm gió ở bên tai cô nói chuyện, gợi cảm mê người: "Anh sẽ không làm gì, chỉ muốn sờ sờ em thôi. Anh bảo đảm".
Anh nói thật thành khẩn, Hứa Duy miễn cưỡng tin, nhưng mà chờ đến khi anh được một tấc lại muốn tiến một thước cô mới phát hiện ra, người đàn ông ngày thường vừa khắc chế lại đáng tin cậy, ở trên giường nói mấy câu đều là chuyện ma quỷ, một câu cũng không thể tin.
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên Sách: Phía Sau Kết Cục Ngọt Ngào (Edit) HOÀN
Roman d'amourTên khác: Cho Dù Là Khổng Tước Cũng Bị Vu Giáo Sư Ăn Sạch Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Xuyên sách , Hào môn thế gia , Cẩu huyết, Nữ phụ , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Ấm áp , Duyên trời tác hợp...