Chương 42

4K 286 9
                                    

Vương Nhất Bác xuống bếp đem lên cho Tiêu Chiến một bát cháo loãng. Cậu đẩy cửa vào không thấy Tiêu Chiến đâu, đặt cháo lên trên bàn vội chạy xuống hỏi quản gia.

"Quản gia, Chiến..."

"Thiếu phu nhân đang ngồi bên ngoài, ta đang định lấy áo cho người"

"Đưa áo cho ta"

Cậu một bước chạy thẳng ra hoa viên. Tiêu Chiến đang ngồi trên xích đu, , trời ngoài tuyết rơi trắng xóa, trên người anh chỉ có duy mất chiếc áo phông trắng mỏng tanh. Vương Nhất Bác vội chạy lại choàng áo lên người cho Tiêu Chiến, nhìn thấy Vương Nhất Bác, anh vội vàng lau nước mắt. Vương Nhất Bác đi đến trước mặt, áp tay lên mặt, nhẹ nhàng lau nước mắt cho anh. Tiêu Chiến úp mặt xuống vai Vương Nhất Bác mà òa khóc, cậu nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng anh.

Khóc được một hồi cuối cùng Tiêu Chiến cũng ngủ thiếp đi rồi, Vương Nhất Bác cực kì an tâm rồi. Đã 5 ngày rồi Tiêu Chiến không ngủ một chút nào, Vương Nhất Bác bế Tiêu Chiến lên phòng, để anh ngủ. Cậu chạy xuống dưới bếp hầm lại nồi cháo rồi mang lên phòng cho anh. Đặt cháo lên trên bàn, Vương Nhất Bác thấy gương mặt Tiêu Chiến thoắt xanh xao đi nhiều, trán anh rất là nòng, Tiêu Chiến phát sốt rồi. Vương Nhất Bác vội chạy xuống nhà tìm thuốc.

"Quản gia anh giúp tôi đun một ấm nước nóng rồi đổ vào số thuốc đã giã nhuyển này rồi hầm lại cháo"

"Được"

Vương Nhất Bác chạy vào nhà tắm bưng ra một nước và một cái khăn để lau mặt cho Tiêu Chiến. Tiêu Chiến một hồi sau tỉnh lại, đúng lúc Vương Nhất Bác vừa bưng cháo và thuốc vào phòng cho anh. Tiêu Chiến nằm xuống chùm chăn lại, Vương Nhất Bác tiến lại gần, đặt cháo và thuốc xuống, cậu kéo chăn ra

"Chiến ca anh đang ốm, ăn cháo rồi uống một ít thuốc đi"

"Anh không muốn"

"Thôi nào anh đừng nào nữa"
"Anh đã nói là anh không muốn rồi mà"

*Bốp*. Tiêu Chiến lỡ tay tát lên mặt của Vương Nhất Bác. Anh quay lại nhìn cậu, trên mặt cậu hiện rõ dấu vết của bàn tay, anh xoa nhẹ mặt cậu

"Nhất Bác, anh xin lỗi, anh không phải cố ý đâu, có đau không"

"Không đau. Anh có thể đừng như vậy nữa được không? Hay là anh ăn cháo với uống thuốc xong em dẫn anh đi thăm A Tinh, được không"

Tiêu Chiến gật gật đầu rồi uống thuốc mà Vương Nhất Bác đã đưa anh. Ăn xong rồi, Tiêu Chiến giục Vương Nhất Bác đến thăm A Tinh luôn, Vương Nhất Bác mở tủ lấy cho Tiêu Chiến một cái áo khoác thật dày mặc lên cho anh. Dẫn A Tinh đến tiểu cốc nơi để cho A Tinh nghỉ ngơi, Tiêu Chiến chạy đến chiếc hộp thủy tinh, đặt tay mình lên mặt hộp, anh ngắm nhìn đứa con của mình ở bên trong, *Tách tách*, từng giọt nước mắt của Tiêu Chiến rơi xuống mặt hòm. Anh lau nước mắt của mình đi, anh ngồi nói rất nhiều chuyện với A Tinh.

Trời bắt đầu chuyển tối rồi, tối nay không may tuyết sẽ rơi rất dày đặc, Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến về nhà, anh vẫn còn đang sốt, nếu chẳng may ngất ở đây thì không ổn. Trên đường về nhà, Tiêu Chiến ngủ thiếp đi rồi, Vương Nhất Bác cố tình đi chậm lại, không để anh thức giấc. Cậu lái xe vào biệt thự rồi bế anh lên phòng để anh ngủ một chút. Thỉnh thoảng Tiêu Chiến lại phát sốt gay gắt nên cậu đành phải thức trông anh.

[HOÀN]《BJYX》Hôn Nhân Hợp Đồng - ABONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ