Chương 21. Bế Quan.

5K 441 52
                                    

"Con nói con có thể nghe hiểu nhân sâm cổ nói chuyện?"

Mộng Y gật đầu "Vâng!"

Phương trưởng lão xoa xoa cằm, mày nhíu lại, nhân sâm cổ vẫn còn cấp thấp chưa có năng lực khiến nhân loại hiểu lời mình nói như thanh tâm quả. Nhưng mà Mộng Y vẫn nghe hiểu...

"Sư phụ... Con còn có thể nghe hiểu kiếm linh." Mộng Y đắn đo hồi lâu mới nói ra chuyện này.

Phương trưởng lão trợ mắt "Kiếm linh? Kiếm nào?"

"Chính là kiếm linh của Nghịch Lan sư tỷ."

Phương trưởng lão nheo mắt nhìn nàng, kiếm linh như của Nghịch Lan chỉ có thể thông linh cùng chủ nhân của nó trừ phi tu luyện thành thực thể mới có thể giao tiếp với người khác. Vậy mà Mộng Y không phải chủ nhân của nó lại nghe hiểu, chuyện này rất bất thường.

Phương trưởng lão đăm chiêu suy nghĩ một hồi rồi kéo Mộng Y đi "Con đến chỗ này với ta một lát!"

Phương trưởng lão dẫn nàng đến một biệt viện độc lập phía sau vườn thuốc hiếm của Mộc Quan Đường. Đây là nơi ở của Phương trưởng lão, không đệ tử nào được phép tùy ý ra vào.

Mộng Y vào biệt viện kinh ngạc không thôi, khắp nơi đều trồng đầy thực vật, thảo dược linh khí nồng đượm.

'Ấy, là ai đây?'

'Nhân loại này là ai thế lão bất tử!'

'Nhân loại này nhìn có chút thơm!'

"..." Mộng Y trợn mắt kinh ngạc, nơi này... Thảo dược nơi này đều có linh tính!

Phương trưởng lão nhìn Mộng Y "Con có nghe được bọn chúng nói gì không?"

Mộng Y gật đầu "Nghe được!"

'Ối, hiếm khi có nhân loại nghe hiểu lời của chúng ta đấy!' một góc hoa màu vàng nhạt gần lối đi vẩy vẩy lá nói.

Một gốc thảo dược nhìn giống cây cà chua, trên thân treo quả màu đỏ nhỏ xíu lắc lắc thân mình 'Nhân loại này thật thơm!'

Nhân sâm cổ cảm thấy món ăn của mình bị thực vật khác dòm ngó liền nhảy ra hùng hổ quát 'Không cho các ngươi dòm ngó thức ăn của ta!'

Mộng-thức ăn-Y "..."

Phương trưởng lão cười ha hả "Xem ra con rất có thiên phú về mặt này."

Thiên phú nghe thực vật nói chuyện sao?

"Thảo được ở trong biệt viện này đa số đều không dưới hai trăm năm, có một số là thực vật cổ sinh ra trí linh rất sớm. Bọn nó đều nghe hiểu con người nói chuyện. Tuy nhiên cấp vẫn còn thấp, không thể khiến con người hiểu lời nó nói."

Lúc lão nói chuyện, trên đầu Mộng Y đột nhiên có lá cây rơi xuống. Nàng ngẩn đầu nhìn thì thấy trên đỉnh đầu có một nhánh cây thật lớn. Nhánh cây như phát giác ra nàng nhìn nó liền dùng cành khều ống tay áo nàng.

"Đây là cự thụ ngàn năm tuổi, là thực vật cổ lâu đời nhất trong sân." Phương trưởng lão nói "Từ khi Thiên Tông lập nên nó đã ở tại nơi này rồi."

Mộng Y nhìn cự thụ bên gốc tường, lúc ở bên ngoài nàng còn không thấy bên trong biệt viện có cái gì đâu. Hình như biệt viện này đã lập kết giới che mắt rồi.

[BH] Xuyên Văn Ngựa Đực Thành Đôi Với Nữ Chủ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ