Chương 11

535 51 0
                                    

Đứa bé trai đi ngoài cùng bên phải quần áo đơn giản, bộ dáng nhìn qua mười hai, mười ba tuổi, thân cao khoảng một thước bảy, mặc một bộ trang phục màu lam nhạt, rất lanh lợi. Bên hông quấn quanh một cái đai lưng có hai mươi bốn khỏa ngọc thạch, tóc dài màu đen miễn cưỡng buông xuống bả vai, tướng mạo tuy không tính anh tuấn, nhưng làm cho người ta một loại cảm giác rất dễ dàng thân cận. Khóe miệng thủy chung mang theo một tia cười nhàn nhạt.

Nếu nói đứa bé trai nhìn qua là hòa nhã mà bình phàm, vậy, cô bé gái ngay bên trái người hắn nhìn qua liền chẳng phải bình phàm nữa.

Tóc dài màu đen mượt mà được tết thành chiếc đuôi sam, cho dù là đã tết nhưng vẫn như trước dài quá tiểu thối, nàng so với đứa bé trai kia còn muốn cao hơn nửa phần, trên thân mặc một kiện y phục nhỏ màu phấn hồng, mang vóc người đã bắt đầu phát dục bó chặt, nếu nói trước ngực còn chưa đủ lớn, vậy chiếc eo thon, nhỏ nhắn không đủ một vòng tay của nàng sẽ làm vô số cô gái hâm mộ rồi. Lông mi cong cong tự nhiên thành hình, một đôi mắt to sáng và lanh lợi phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộm, chẳng những xinh đẹp, còn làm cho người ta có cảm giác vài phần mềm yếu, hai chữ đáng yêu tựa hồ chính là vi bản thân nàng mà có. Đứa bé trai đứng ở bên người nàng sớm đã bị quang huy vô hình của nàng che chắn.

Nhưng thân thể với tỉ lệ cân xứng của cô bé lại chẳng hoàn mỹ bằng hai bé trai bên trái nàng. Một người tóc đen mắt đen, mái tóc dài đã được dùng ngọc quan đính chặt trên đầu vẫn cứ rủ xuống tới eo. Tướng mạo anh tuấn, cử chỉ hào phóng, khuôn mặt phủ lên vẻ hòa khí dễ gần. Trang phục đặc trưng của Phương Sĩ càng tôn lên vẻ tuấn dật của cậu.

Người còn lại là một chàng trai đầy quý khí. Đôi mắt xám hiếm gặp thoáng hiện vẻ trầm lắng không hợp tuổi. Mái tóc bạc để xõa tung, phần tóc mai hai bên chỉ dùng một dải lụa xanh lá nhạt tùy tiện cột lại để sau đầu, nằm lẫn trong mớ tóc phất phơ trong gió. Trang phục Y Sư dày nặng sẫm màu càng làm nổi bật làn da trắng, mái tóc bạc cũng như khí chất của anh.

Bé gái giơ tay lên, tại cái trán có chút ướt át nhẹ nhàng lau qua, có chút bất mãn nói: "Rốt cục cũng tới Tác Thác thành gì đó rồi. Thật không biết Đại sư nghĩ như thế nào, rõ ràng có tới vài toà Trung cấp hồn sư học viện đều tỏ vẻ sẽ vô điều kiện chiêu thu chúng ta, nhưng hắn lại để cho ngươi tới cái học viện nát ngay cả cấp bậc đều không có phân chia này để khảo thí."

Đứa bé trai bên phải nàng mỉm cười, nói: "Sư phụ để cho ta tới khảo hạch, nhưng cũng không nói cho ngươi tới. May là Ba Lạp Khắc vương quốc và Pháp Tư Nặc hành tỉnh cạnh nhau, nếu không ngươi chẳng phải là càng bất mãn sao?"

Bé gái trợn mắt liếc đứa bé trai: "Thật không có lương tâm, người ta còn không phải là vì ngươi sao. Ai bảo người là ca ca của ta. Dù sao ngày kia mới khảo thí. Mặc kệ, hai ngày này ngươi phải theo ta đi chơi trong Tác Thác thành, đền bù cho tâm hồn non nớt của ta bị thương tổn."

Đứa bé trai bật cười nói: "Đường đường là đại tỷ của Nặc Đinh học viện liên tục sáu năm còn tâm hồn non nớt? Cho đám tiểu đệ kia của ngươi thấy, không biết bọn họ có thể lập tức đi nhảy sông hay không?"

"Ta mới là tâm hồn non nớt đây Tiểu Vũ tỷ" Đứa bé trai bên trái nàng giả bộ vỗ vỗ tay than thở.

Ba nam một nữ này chính là Đường Tam, Tiểu Vũ, Vũ Văn và Cảnh Duệ từ Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện đi tới.

Năm năm thời gian đã trôi qua, bọn họ rốt cục cũng từ Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện thuận lợi tốt nghiệp, vốn với thiên phú của bọn họ, Nặc Đinh học viện chuẩn bị đưa bọn họ trực tiếp tiến vào trung cấp hồn sư học viện, thậm chí có vài học viện nổi tiếng đều đưa tới thư mời, có rất nhiều chỗ để lựa chọn.

Nhưng Đại sư lại yêu cầu Đường Tam cự tuyệt tất cả lời mời, tới một tòa học viện tên là Sử Lai Khắc phía nam Tác Thác thành này để khảo thí.

[Thiện Nữ + Đấu La] 818 Những ngày ở Đấu La đại lục cùng nhân vật chínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ