- ... Chỉ cần cậu nhớ mình là ai... cho dù bất cứ chuyện gì... mình cũng làm... Yoongi à...
Không khí căn phòng lại chìm trong tĩnh lặng... đối mắt long lanh của cô nhìn chăm chú và say sưa vào khuôn mặt với vẻ lạnh lùng đã làm tan chảy trái tim của biết bao cô gái xinh đẹp... trong đó... có cả cô... Bất ngờ, hang long mày rậm của anh nheo lại cùng lúc bàn tay cứng rắn đó siết chặt lấy tay làm cô giật mình... Cô cảm nhận được một hơi ấm tỏa ra từ tay anh... Và cứ thế, tay cô run lên một cách khó hiểu... Đôi mắt xám lạnh lùng mở toang ra... Ngay sau đó là một giọng nói thân thuộc:
- Cô làm gì ở đây?
- Mình...
Câu nói của Yoongi như làm trái tim Jennie nhói lên một hồi. Cô trả lời với vẻ mặt lúng túng, đôi tay nhỏ nhắn và mềm mại của Jen vẫn còn nằm gọn trong tay Yoon. Anh nói tiếp:
- Cô đến đây làm gì?
- Mình đến để thăm cậu mà...
Jennie trả lời bằng ánh mắt dịu dàng- cái ánh mắt ấy đã từng cảm hóa được tảng băng di động đó... Thoáng chốc, anh khẽ bỏ tay cô ra với vẻ mặt có chút bối rối nhưng điều đó anh lại không thể hiện qua nét mặt... Jennie đứng lên và lập tức đỏ mặt và nhỏ nhẹ nói:
- Cậu... hết đau chưa? Có đói không? Mình đi mua gì cho cậu nha! Cậu...
Jennie chưa kịp nói hết câu nói YoonYoon ra dấu cho cô dừng lại và nhăn nhó lên tiếng:
- Cho dù tôi được xuất viện thì bị cô tra hỏi nhiều như thế này thì...
- Cho mình xin lỗi. Mình... mình chỉ lo cho cậu thôi...
Câu nói tưởng chừng rất đơn giản của Jen lại làm cho Yoon nhà ta phải mềm lòng... Giọng nói anh đã có chút dịu lại:
- Sao cô lại quan tâm đến tôi như thế chứ?
- Ừm... cậu... tự biết đi(Ax! Trả lời lãng xẹt vậy Chén!)
- Vậy giờ cô còn chuyện gì nữa không?
Yoongi hỏi còn Jen thì lập tức trả lời:
- Hết rồi... Vậy thôi mình đi về để cậu nghỉ ngơi nha!
Nói rồi, Jen định bước đi ra cửa thì giọng nói vô tư của Yoongi như sét đánh ngang tai cô...
- E hèm. Trong lúc ngủ tôi có nghe thấy ai nói rằng chỉ cần cậu nhớ mình là ai thì bất cứ điều gì mình cũng làm phải không nhỉ?
- H... Hả? Ngủ mà cậu cũng nghe thấy nữa sao?
Jennie há hốc mồm kinh ngạc trong khi Yoon vẫn giữ khuôn mặt bình thản:
- Chuyện đó không quan trọng. Vậy giờ nếu tôi nói rõ cô là ai thì cô... phải nghe lời tôi... Được chứ?
- Ưm... chuyện đó... chuyện đó...
Thấy bộ dạng ấp úng ngập ngừng của Jen, Yoon lại giả vờ không quan tâm:
- Thôi được. Nếu cô không chịu thì thôi vậy...
- Mình đồng ý!
Jennie nói một cách dứt khoát còn Yoongi chỉ mỉm cười ranh mãnh- nụ cười này làm cho Jendeukie có một cảm giác không an toàn chút nào(Hix!). Rồi thật bất ngờ, Yoon tuôn ra một tràng dài trước sự ngỡ ngàng của Jennie
BẠN ĐANG ĐỌC
𝓑𝓪𝓷𝓰𝓹𝓲𝓷𝓴𝓿𝓮𝓵𝓿𝓮𝓽 và Ngôi trường cấp 3 {𝙴𝚍𝚒𝚝}
FanfictionSẽ ra sao nếu 12 con người với tính cách hoàn toàn khác nhau, học chùng một lớp trong một ngôi trường danh giá bậc nhất?? Truyện kể về những câu chuyện, những cuộc phiêu lưu cũng như là "tình iu" ^^của 12 con người, lãng mạn, hài hước và pha một chú...