“Cậu chủ! Chỉ cần lời chúc của cậu thôi em sẽ thắng được Lạc Lạc đó! Em sẽ cố gắng để xứng đáng là người hầu của cậu!”
Cậu chủ buông ra một ánh nhìn hờ hững, thực sự chưa bao giờ thấy một ánh mắt sắc lạnh như vậy. Trái tim ta không khỏi có chút run rẩy và đau nhói.
“Đừng cố gắng làm gì. Ta sẽ không chúc ngươi, vì ngươi chẳng bao giờ xứng đáng là người hầu của ta.”
“Cậu chủ!” Giọng nói cũng run sợ hơn. Mong rằng đây chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ thập phần ám ảnh. Cậu chủ sẽ bỏ rơi ta thật sao? Không thể nào…
“Ngươi vẫn bám dính cậu chủ của ta vậy sao?” Từ đằng sau lưng của cậu chủ bỗng cất lên một giọng nói sắc lẹm, tựa như hàng ngàn con dao nhọn. Không khó để nhận ra đó là giọng nói của Lạc Lạc. Chị ta đứng bên cạnh cậu chủ, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai cậu trông vô cùng thân mật. Không a~~~~~~ Cậu chủ ghét Lạc Lạc lắm mà? Tại sao lại…. AAAAAAA!!!!!! Đầu óc ta vô cùng rối rắm, không biết phải nghĩ thế nào cho đúng.
“Cậu chủ…” Ta đưa ánh mắt tội nghiệp về phía cậu chủ nhưng đáp lại chỉ là một tia nhìn băng lãnh. Ánh mắt ấy đã vô tình chạm đến trái tim đang không ngừng run lên của ta, bất chợt có một giọt nước lấp lánh rớt xuống. “Không…không thể nào….”
Ta tuyệt vọng bước lùi lại, tránh xa ánh nhìn đáng sợ kia, tránh xa những cử chỉ thân mật thừa thãi đáng ghét kia. Bỗng nhiên, cảm giác hụt hẫng dâng đến. Bàn chân không phải đang giẫm lên mặt đất mà là trong không trung.
Đằng sau là vực thẳm…..
….
“Đào Đào! Mau dậy đi nào!” Cảm giác như ai đó đang vỗ vỗ nhẹ vào hai má ta, theo phản xạ liền tóm chặt lấy tay người dám phá giấc ngủ của ta. Đôi mắt gấu trúc thâm quầng khó nhọc mở ra. Hy Hy?
“Chị…” Khi nhận ra đó là Hy Hy, tâm trạng bình ổn trở lại. Dường như ta vừa trải qua một cơn ác mộng khủng khiếp, cả cơ thể rơi xuống vực sâu, lúc mở mắt ra lại là nằm trên chiếc giường nhỏ trong phòng của Hy Hy. Xúc cảm hụt hẫng và sợ hãi đã dần biến mất, khi chắc chắn đang còn sống (?) ta mới từ từ ngồi dậy. “Á!” TT^TT Cụng đầu vào giường bên trên rồi. Đây là giường tầng mà….
“Cẩn thận chút.” Hy Hy nhẹ nhàng cười khẽ. Bỗng nhiên gương mặt Hy Hy trở nên vô cùng ngạc nhiên, hai mắt mở lớn. “Oái! Đào Đào, sao hai mắt tự dưng sưng húp lên như vậy?”
Ta cũng sờ sờ lên cái bọng mắt của mình. Nó còn…sưng hơn mọi ngày nữa. T.T Nếu bây giờ soi gương ta sẽ không thể nào nhận ra mình nữa. Chắc chắn bọng mắt rất rất rất là đen… Cái tội đêm qua ngủ muộn ấy mà. Thực ra ta leo lên giường từ lúc 10 giờ tối rồi , tại vì không phải đợi cậu chủ ngủ rồi mới ngủ như hồi trước nữa. Dù buồn nhưng không thể phủ nhận một điều là vô cùng thoải mái khi được đi ngủ sớm. Nhưng trong trường hợp này thì không thể nào mà ngủ ngon được. Ta đã dành gần một đêm để suy nghĩ về lời nói của Lạc Lạc. Nó giống như một lời đe dọa thì đúng hơn. T.T Chắc chắn lúc tối qua khi cậu chủ kéo tay ta lại và hôn chụt một cái, Lạc Lạc đã nhìn thấy, không biết là vô tình hay cố tình. Chị ta đã đưa ra một điều kiện nếu để chị ta thắng buổi sáng hôm nay và trở thành người hầu của cậu chủ, chị ta sẽ không nói ra mối quan hệ hiện tại của ta với cậu. Lúc ấy thực sự thấy sợ hãi vì bị bắt quả tang làm việc xấu, ta không khỏi có chút run rẩy. Lạc Lạc nói xong rồi bỏ đi ngay sau đó, nụ cười vẫn còn ẩn hiện trên môi. Ý định của chị ta đã quá rõ ràng, không có gì phải giấu giếm, đó là được trở thành người hầu của cậu chủ. Ta rốt cuộc nên làm gì đây?

BẠN ĐANG ĐỌC
[KrisTao][SA] "Cậu chủ a~ Chậm lại đi!"
HumorCHÚ Ý: ĐÂY LÀ BOY’S LOVE, AI KHÔNG CHẤP NHẬN ĐƯỢC VUI LÒNG CLICK BACK ^^ Author: Black Angel(phương anh trịnh ) link wordpress : https://blackangelinthehell.wordpress.com/ Pairings: KrisTao Rating: SA Thể loại: Boy’s love ,Hài hước, Pink, N...