Edit: Lily_Carlos
Tuy nói là đính hôn, nhưng Lâm Duẫn Nhi cảm thấy cuộc sống của mình không có quá nhiều biến hoá, có thì thỉnh thoảng đi gặp Ngô thất rồi hai người cùng đi chơi, trong mắt người ngoài hai người đúng là một đôi kim đồng ngọc nữ nùng tình mật ý, nhưng thực tế như thế nào chỉ hai người họ biết.
Khi có thời gian rảnh Lâm Duẫn Nhi sẽ đi vòng vòng trong nhà hàng, hôm nay Diệp Thừa Đông từ bên kia về vừa lúc đi ngang qua chuẩn bị vào xem thì thấy có người đang làm loạn ở đại sảnh.
“Tiên sinh thứ lỗi cho, nơi này của chúng tôi cần hẹn trước.” Tuy gặp người đến gây sự nhưng giám đốc trực ban vẫn nói chuyện một cách kiên nhẫn.
“Gọi ông chủ của các cậu ra đây, tôi không tin có người lại đi chê tiền!” Người đàn ông trẻ tuổi nói bằng giọng châm chọc.
“Chỉ là một quán ăn mà thôi kiêu ngạo cái gì chứ.” Cô gái đi theo bên cạnh cũng châm chọc một câu.
Giám đốc trực ban vừa định nói chuyện thì thấy Lâm Duẫn Nhi, anh ta nhanh chóng chào cô: “ Lâm tiểu thư.”
Mấy người kia thấy giám đốc trực ban tỏ ra hết sức kính trọng thì cũng quay đầu nhìn qua, người đàn ông đầu tiên vừa nhìn thấy Lâm Duẫn Nhi thì sững sờ, Lâm Duẫn Nhi cũng không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái mà nhìn giám đốc trực ban lạnh giọng nói: “Bảo an của nhà hàng để làm cảnh hả?”
Sau khi mấy người kia bị bảo an ‘khách khí’ đuổi hết ra khỏi cửa giám đốc trực ban mới đến bên cạnh Lâm Duẫn Nhi cẩn thận nói: “ Lâm tiểu thư, tôi thấy mấy người kia đều không phải là người bình thường nên tôi nghĩ có thể không động thủ thì không cần động.”
“Giám đốc Hồ,” Ngón tay mảnh khảnh của Lâm Duẫn Nhi gõ gõ lên mặt bàn, cô nói bằng giọng trầm trầm: “Nếu chỉ vì một tên nhân mô cẩu dạng* đến mà lại mặc kệ hắn ta náo loạn ở đây thì chức giám đốc này của chị cũng không cần làm nữa.”
*:Nhân mô cẩu dạng (人模狗样): Mặt chó thân người hay thân chó mặt người, dùng để chỉ những người trông rất lịch sự nghiêm túc nhưng thật ra đang âm mưu suy tính gì đó.
Mặt giám đốc trực ban cũng trở nên trắng bệch, chị ta nghĩ đến thân phận của những người đang ăn cơm bên trong thì nhanh chóng nói bằng giọng thành khẩn: “Xin lỗi, Lâm tiểu thư, hôm nay do tôi sơ xuất.”
Lâm Duẫn Nhi thấy vẻ mặt cô ấy không có chút không phục nào, cảm thấy vẫn có thể dạy dỗ: “Lúc trước mời chị đến làm việc cũng vì thấy chị rất ổn trọng nhưng mà quá ổn trọng cũng không tốt, người đến ăn cơm ở đây là thân phận gì chị cũng rõ, có người đến đây gây sự cứ việc gọi bảo an đuổi họ ra ngoài, chị nên nhớ bà chủ nhà hằng này cũng không phải là người phụ nữ bình thường.”
“Tôi đã biết thưa cô chủ!”
“Đi làm việc đi.”
Lâm Duẫn Nhi nhìn khách trong phòng hôm nay thì quyết định đi đến sảnh Nghĩa Hoà, Đoàn lão gia tử lớn hơn gia gia cô vài tuổi có lui tới với gia gia cô về tình về lý đều phải đi qua chào hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Seyoon) Cưng Chiều
Fanfictiontác giả:Thập Lí Bán Số chương: 20 (Hoàn) Hán việt: Kiều sủng edit: Lily_Carlos Ngô Thế Huân trong mắt người khác là một con người uy nghiêm ổn trọng. Tuy nhiên ở trong mắt Lâm Duẫn Nhi, Ngô Thế Huân là đồ mặt người dạ thú. Trong mắt người khác, Lâm...