" Ngọt ngào luôn là những điều thật giản đơn! Nó đến bên ta vô thức làm cho ta say mê!"
" Dù cho cuộc sống có ra sao! Vương Tuấn Khải cũng sẽ luôn ở bên Vương Đại Nguyên."
~~~~~~~~~~~~~~
Tối hôm đó, tại phòng khách,, cả nhà vừa ăn bữa tối xong và bây giờ bọn họ đang quây quần quanh cái TV, chỉ có mỗi Vương Tuấn Khải là đang lúi húi rửa bát. TẠi anh thương má vợ với Vương Nguyên quá mà!!! Sau khi " chiến thắng" đống bát chất như núi ( đa phần là do Vương Nguyên thải ra), Khải lau sạch tay rồi đi vào phòng khách. Bà Vương vừa thấy anh, liền vẫy anh lại gần, vẻ mặt bà tám phần là đằng đăng sát khí.
_ Vương Tuấn Khải! Cháu mau qua đây!
_Dạ?
Anh nhanh nhẹn chạy tới ngồi xuống bên cạnh Vương Nguyên, tiện tay ôm lấy eo cậu kéo sát vào lòng mình. Cậu vẫn mải mê ăn quýt, mặc cho anh đang hành động mưu đồ bất chính với mông cậu. Anh khẽ vén làn tóc mai cậu lên, hôn lên trán cậu, ánh mặt ngập tràn ôn nhu.
_ E hèm! Có người lớn tuổi đang ngồi trong nhà! Yêu cầu không tung hint! Bà vướng hắng giọng làm cả anh và cậu cùng giật mình - Tim má Nó mong manh dễ vỡ lắm, đừng hành động quá khích nghe chưa?
_ Kìa! Con không mau buông em ra!- Nguyên không thương tiếc đánh thẳng vào bàn tay đang yên vị trên mông mình
_ Tuấn Khải! Cháu mau qua đây ngồi cạnh ta!- Vương phu nhân trưng cái mặt hình sự khiến anh luống cuống đến ngồi cạnh mẹ vợ
_ Ta cần cháu trả lời thật nghiêm túc những câu hỏi sau!
_ Dạ!- khẽ nuốt nước bọt khi bà Vương xoay người đối diện với anh. Đôi mắt đen của bà xoáy vào tận tâm can anh, lúc này cứ như có luồng khí lạnh đang chạy dọc sống lưng anh vậy.
_ CHÁU! Thực lòng yêu Nguyên Nhi?
_ Con thề với trời! Không chỉ kiếp này mà còn kiếp sau nữa, con cũng sẽ yêu Vương Nguyên!
_ Có sắn sàng ở bên bảo vệ, chăm sóc nó dù khó khăn gian lao đến mức nào đi chăng nữa?
_ Con giơ cả hai tay hai tay hai chân luôn để thề với mẹ rằng không bao giờ con để em ấy phải chịu khổ!- lời nói dứt khoát đi kèm là hành động
_ Vậy thì ta đồng ý gả Vương Nguyên cho con! Con rể VƯƠNG à!- sau lời tuyên bố hùng hồn đó, Vương Tuấn Khải thở phào nhẹ nhõm, anh không ngờ má Vương lại dễ dàng chấp nhận đến thế! Quay sang Vương Nguyên, cậu chàng đương há hốc mồm, quýt rơi hết ra ngoài, ánh mắt ai oán nhìn mẹ
_ Mama! Sao mama lại dễ dàng chấp nhận như vậy chứ???
_ Con chả phải đã là của nó từ trước khi mẹ đồng ý sao?
_ Đúng đó Vương Nguyên! Suy cho cùng thì chả phải má Vương đã gả em cho anh từ cái ngày em đến nhà anh ở sao?- Lao đến ôm chầm lấy cậu, anh cười nhẹ
_ Con rể! Con nói gì mẹ không hiểu! Con giải thích một chút được không?- Bà Vương nhíu mày
_ MẸ! Không có chuyện gì đâu, mẹ đừng để ý!- Nguyên đứng phát dậy, toan kéo Tuấn Khải lên phòng thì anh đã nhanh hơn một bước ghì chặt cậu ngồi im trên ghế.
BẠN ĐANG ĐỌC
LongFic - Đại ca và CanPô
Fanfiction_Liệu em có thể yêu anh cái con người thô lỗ luôn làm em phải khóc này không? _Dù thế nào đi chăng nữa thì em vẫn luôn yêu anh