Chap 6: Hành hạ bất thành

8.9K 315 24
                                    

Ngày hôm sau, Khải mệt mỏi bước về phía lớp. Hôm qua cả đám quẩy tưng bừng quá nên có phần khó ngủ a.

 " Cạch" Cửa vửa mở thì ngay lập tức có cái chổi bay đến phía anh. May là phản ứng nhanh nhẹn nên né kịp không thì vỡ mặt.

_ Đứa nào ném?- Khải gằn giọng làm cả lũ sợ chết điếng

_ Là tôi! Sao? Anh ý kiến à? Hôm nay, anh mau quét lớp cho tôi!- Nguyên khoanh tay trước ngực vừa lườm vừa ra lệnh cho Khải

_ Quét sao? Được!- Nhếch mép nhìn Nguyên một cái rồi mau chóng quay về phía học sinh trong lớp hét lớn - Chúng mày chỉ ra 2 đứa quét ngay cái lớp này nhanh lên!!

_ Này Vương Tuấn Khải! Anh bị sao vậy? Tôi bảo anh quét cơ mà! Các cậu, không ai được đụng vào việc trực nhật ngoại trừ VƯƠNG TUẤN KHẢI! Nếu các cậu làm lập tức đi cọ toalet- Nguyên hăm dọa..

_ Chúng mày muốn đi cọ toa lét hay là muốn vào nằm viện hơn!- Khải tiếp tục nhếch mép, ngữ khí có 9 phần âm hiểm, mắt anh ánh lên vẻ thách thức nhìn Nguyên

Nghe đến vụ nằm viện, cả đám liền nhớ đến vụ tên Bạch Hổ xấu số kia bèn kéo 2 đứa chăm chỉ nhất đứng dậy cầm chổi đi quét lớp..

_ Anh... - Nguyên đớ lưỡi. Thực sự thì anh đúng là quá đáng mà

_ Tôi làm sao? Cậu đừng nghĩ hành hạ tôi bằng mấy chiêu thức đó mà đơn giản. Coi chừng nó sẽ quay ngược lại tấn công cậu đó!- Ghé sát tai cậu, anh thì thầm. Lời nói của anh làm cho cậu rớn hết tóc gáy, rùng mình liếc xéo anh 1 cái, cậu bỏ về chỗ ngồi

.

.

 Hết tiết văn, cậu tự nhiên đến bàn anh, đập một phát vào đầu cái con người đang say sưa ngủ kia..

_ Mẹ kiếp! Bộ cậu không được dạy rằng không bao giờ được phá giấc ngủ của người khác sao?

_ Thế anh không được chỉ rằng ngủ trong lớp là vi phạm nội quy sao?- Nguyên đắc chí " Để xem anh nói lại thế nào?"

_ Tôi thực biết nhưng người xưa có câu " Ăn được, ngủ được là tiên

                                                                            Không ăn, không ngủ mất tiền thêm lo." Tôi chính là đang làm theo lời người xưa, chẳng phải mấy ông giáo bà giáo thường nhắc ta phải nghe theo lời căn dặn của tổ tiên sao?

_ Anh...AISH!!! KHông nói nhiều nữa, mau đưa vở bài tập toán đây tôi kiểm tra!- Lần thứ 2 bị ném bom

_ Không làm! Cũng không mang- Khải lãnh đạm trả lời

_ Vậy vở bài tập Anh!- Nguyên tiếp tục hỏi dồn

_ Không làm nốt!- Ngáp dài một cái, Khải lại định gục xuống ngủ nào ngờ.

  " Rầm" Tiếng đập bàn rõ mồn một làm Khải giật bắn mình. Mịa nó! Đang áp tai xuống bàn thì nghe  đập bàn như vậy làm cho anh ong hết cả đầu

_ Vương Nguyên! Não cậu rốt cuộc chứa cái khỉ gì vậy? Cậu áp tai xuống đây để tôi đập bàn thử! Rốt cuộc muốn cái gì?

LongFic - Đại ca và CanPôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ