Chap 32: Ngọt ngào 3

6.2K 338 76
                                    

Valentine đã qua, cuộc sống của đôi bạn trẻ ngập tràn sắc hồng hạnh phúc. Còn má Vương thì lại hằng ngày được soi hint một cách mãn nhãn của hai đứa con. Từ hôn môi, hôn trán, hôn má cho đến ôm eo, ôm cổ, cấu cấu, véo véo, cắn cắn vân vân và mây mây...

.

.

~~ Tại Sân Bay~~

_ Nguyên Nhi! Má về trước, hai đứa sắp xếp về sau nha?

_ Dạ! Con biết rồi!- Nguyên ôm lấy bà Vương giọng hơi nghẹn ngào

_ Mẹ vợ yên tâm! Con sẽ chăm lo cho em ấy thật cẩn thận!- Một tay giữ lấy eo cậu, tay kia anh vỗ ngực ra vẻ..

_ Má đi đây! Tạm biệt các con!

Biết sao bà Vương lại về sớm vậy không. Ngày trước bà chỉ vì giận chồng bỏ rơi bà đi chơi với con trai nên trốn qua đây, đáng lí ra bà nào có chịu về...Haizz nhưng người tính không bằng chồng tính!! Ông Vương đã cấp tốc gọi một cuộc điện thoại cho Vương Nguyên sau n cuộc điện thoại cho vợ ( Má Vương ứ có nghe máy) thông báo 1 tin tức long trời lở đất đó là Vương Đại Mao bị sốt! Mà Bà Vương lại thương con lắm nên liền đặt vé máy bay về Trùng Khánh.

Lại nói chuyện Khải Nguyên, tiễn Má Vương rồi, anh với cậu vừa ra ngoài cổng sân bay đã bị HỨa Linh ném thẳng cho 2 cái vali to bự chảng rồi đẩy lại phía cửa chờ.

_ Anh hai! Anh làm gì vậy?- Nguyên trợn tròn mắt nhìn Hứa Linh

_ Vé máy bay đây, về Trùng Khánh đi!

_ Anh...vợ à...Anh đuổi tụi em!???

_ Phải! Mau về nước đi! Tụi bây ở đây chỉ tổ làm hỏng một cảnh xuân sắc sắc xuân của anh với Hạ Xuyên! Nên là Về. Nước. Ngay !! OK??

_ Nhưng mà??!!

_ Nhưng nhị cái gì! Anh đi đây! Về nhớ hỏi thăm Đại Mao hộ anh! Việc học của 2 đứa mày anh đã sớm xin nghỉ rồi! Bụng mang dạ chửa, học hành gì nữa?! Dẹp đi là vừa!

Thế đó! Chỉ trong tíc tắc, Khải và Nguyên đã bị tống cổ về Trùng Khánh! Vâng, chỉ có thể là Hứa Linh....

Chuyến bay khởi hành từ buổi tối nên sáng hôm sau hai người họ đã về đến nơi. Xuống máy bay, Tuấn Khải chính là trong tình trạng khệ nện xách 2 cái vali khủng bố còn cậu lại thản nhiên đi trước, bắt 1 chiếc taxi sau đó chờ anh. Giờ trong mắt anh, chỉ có Vương Nguyên mà thôi nên anh nào dám để cậu đụng tay đụng chân vô cái gì đâu.

_ Em có biết thương chồng không vậy?- vừa ngồi vào xe, anh đã than thở

_ Em không hề ép anh! Là anh tự nguyện mà!- Bĩu môi - Bác tài ơi, cho cháu đến địa chỉ ABC đường XYZ!

Chiếc xe từ từ lăn bánh, nghĩ đến việc trở về căn nhà ngày đó, lòng cậu lại bất chợt thấy nôn nao.

.. Ở nhà anh, mọi người hay nói đúng hơn là Bây Nhí Nhố đã sớm nhận được tin anh với cậu trở về, tất cả cùng đứng trước cửa đợi họ. Taxi vừa dừng chuyển động, người nhào ra đầu tiên chính là Lưu Chí Hoành, cậu nhóc có vẻ nhớ Vương Nguyên lắm đây.

_ Nguyên Nguyên! Cậu quay lại rồi! Cậu thực sự quay lại rồi! Vương Phu Nhân về rồi! Vương thiếu phu nhân cát tường....!!!- túm lấy bả vai Vương Nguyên lắc qua lắc lại

LongFic - Đại ca và CanPôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ