Y quyết định rồi, y muốn rời khỏi vương phủ, phiêu bạt giang hồ!
Chu Tử Thư hứng khởi suy nghĩ về viễn cảnh du ngoạn nhân gian, nét cười trên môi lại càng thêm nồng đậm.
Nửa tháng sau, vết bỏng trên tay y đã hoàn toàn khỏi hẳn. Chu Tử Thư chuẩn bị hết tất thảy mọi thứ, lên kế hoạch trốn khỏi vương phủ.
Tối hôm đó, An Lạc phủ vẫn như bình thường đi nghỉ ngơi rất sớm. Chu Tử Thư nằm trên giường miên man suy ngẫm về việc du ngoạn giang hồ, tâm tình phấn chấn làm y không thể nào rơi vào mộng đẹp. Chu Tử Thư lăn qua lăn lại trên giường, nôn nao không dứt.
Đột nhiên, có người nhẹ chân bước vào phòng, Chu Tử Thư lập tức bất động nằm yên giả vờ như đang buồn ngủ. Anh Tử đặt huân hương lên bàn nhỏ, sau đó nàng nhẹ nhàng đi đến cạnh mành giường, nhỏ giọng nói.
"Tiểu vương gia, nô tỳ lui xuống trước, nếu người có cần gì thì cứ kêu nô tỳ đến."
"Ân."
Anh Tử nghe y đáp thì lập tức lui xuống, cẩn thận đóng cửa phòng.
Chu Tử Thư nằm trên giường thêm một lúc lâu, sau khi đã xác nhận Anh Tử rời đi rồi thì y mới lòm khòm bò dậy, bước chân xuống đất.
Chu Tử Thư lấy tay nải trong góc giường đã được chuẩn bị ổn thỏa từ trước, sau đó y đi đến tủ lớn lấy ít ngân phiếu mang theo bên mình. Chu Tử Thư nhìn quanh căn phòng, suy nghĩ một lúc.
Y có nên viết thư để lại cho phụ thân và mẫu thân bớt lo không?
Chu Tử Thư chẹp chẹp miệng, quyết định không viết. Y với tay lấy y phục mặc vào người, sau đó lén lút mở cửa bước ra ngoài.
Bây giờ thị vệ vẫn chưa đến đây, vì thế y nên tranh thủ một chút. Chu Tử Thư nhanh chân bước ra khỏi phòng, y quay đầu cẩn thận ngó trái ngó phải, sau khi xác nhận không có ai mới yên tâm chạy đi.
Chu Tử Thư một đường thuận lợi chạy đến cửa sau vương phủ, y dựa lưng vào tường thở dốc, đưa tay lau lau mồ hôi trên trán. Không để mất thời gian thêm nữa, Chu Tử Thư nhẹ tay đẩy cửa rồi bước ra ngoài, thời điểm hoàn toàn rời khỏi vương phủ, trong lòng Chu Tử Thư bồn chồn khó tả, y cũng không biết đây là cảm giác gì?
Đây không phải lần đầu y rời vương phủ, nhưng khác chút là những lần trước y có kẻ hầu người hạ đi theo, muốn gì được nấy, có người bưng trà rót nước. Lần này y ra ngoài một thân một mình, tuy không ai hầu hạ như trước kia nhưng y có thể làm những gì mình thích, không cần để ý khuôn phép hay ánh mắt người ngoài.
Chu Tử Thư vui vẻ nâng chân bước đi, nhưng chưa đi được ba bước đã dừng lại.
Y nên đi đâu đây?
Chu Tử Thư phút chốc bối rối, thiên hạ rộng lớn, còn y thì lại không biết cái gì, đến đi đâu cũng không biết. Chu Tử Thư nhìn về phía hoàng cung, ánh mắt quyết đoán.
Thôi thì y đi ngược phía hoàng cung vậy.
Nghĩ xong, Chu Tử Thư lập tức bước về phía ngược lại với hoàng cung, vì là ban đêm nên đường xá không bóng người, bước chân của y nện vào mặt đất phát ra âm thanh dị thường rõ ràng, Chu Tử Thư cũng không để ý.

BẠN ĐANG ĐỌC
〖Hoàn〗 Quỷ Chủ Nhặt Được Bảo Bối
RandomThể loại: Đam mỹ, H, cổ đại, sủng, ngược nhẹ, cường thủ đoạt hào, biến thái quỷ súc trung khuyển công x tạc mao manh manh mỹ nhân thụ. CP: Ôn Khách Hành, Chu Tử Thư. Nguyên tác: Thiên Nhai Khách - Priest. Văn án. Chu Tử Thư là tiểu vương gia được mọ...