Sắc trời chạng vạng tối, quỷ cốc nhuốm lên một màu âm u quỷ dị, quái khí ngất trời. Ôn Khách Hành đứng trước vách núi cao, hai mắt nhắm hờ du dương thổi sáo. Tiếng sáo trầm lắng nặng nề vang vọng nơi đáy lòng, vạt áo tùy ý bay bay vương chút sương mờ mỏng nhẹ. Cố Tương đứng sau lưng hắn, nghịch nghịch cành cây trong tay, tỏ vẻ chán chường.
Ôn Khách Hành dừng thổi, không gian xung quanh tức khắc im ắng không tia động tĩnh. Hắn xoay người nhìn Cố Tương đang nhàm chán không có việc gì làm, không để tâm hỏi.
"Tìm ta làm gì?"
Cố Tương bất mãn nhìn hắn, hừ mũi lẩm bẩm.
"Đã biết người ta tới tìm còn đứng đó thổi sáo."
Ôn Khách Hành hạ mắt nhìn nàng, không chút lưu tình gõ lên cái trán trắng nõn không tì vết. Cố Tương nhanh tay ôm đầu tránh đi, Ôn Khách Hành bật cười, hỏi.
"Có chuyện gì thì nói mau!"
Lúc này Cố Tương mới thu lại biểu tình bất mãn. Vẻ mặt nàng tức khắc nghiêm túc, giọng nói cũng thập phần trầm trọng.
"Chủ nhân, ta điều tra ra được. Thích khách hôm đó đến đây chính là người của Mộc Nhạc phái. Ý đồ của họ chỉ là muốn thăm dò, không thật sự muốn giết chủ nhân."
Cố Tương ngừng giọng, thấy Ôn Khách Hành đang nghiêm túc lắng nghe, nàng mới nói tiếp.
"Còn nữa, bọn họ đã biết sự hiện diện của Chu Tử Thư..."
Ôn Khách Hành phì cười, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo tựa người chết. Hắn khẽ khàng nhịp nhàng sáo ngọc trong tay, ra hiệu cho Cố Tương tiếp tục.
"Ngày đó, chủ nhân một mực bảo vệ Chu Tử Thư, việc này đã lọt vào tai của bọn họ. Nếu bọn họ đặt chủ ý lên y thì không phải sẽ rất bất lợi cho y sao?"
"Bọn họ dám?" Ôn Khách Hành liếc mắt khinh thường, tỏ vẻ trào phúng, "Chỉ bằng năng lực như vậy đã muốn tính kế lên người của ta? Đúng là nực cười."
"Nhưng mà chủ nhân, đám người bọn họ có gì mà không dám làm? Chúng ta vẫn là nên phòng hờ." Cố Tương lập tức tỏ vẻ âu lo, ủ rũ nói, "Bọn họ bắt đầu âm thầm di chuyển thuốc nổ rồi. Phỏng chừng nửa tháng nữa sẽ thành công bao vây Quỷ Cốc."
"Hừ." Ôn Khách Hành hừ lạnh, nói, "Ta thật sự muốn nhìn xem, vẻ mặt của kẻ thắng lợi sau khi nhận ra mình bị người ta tính kế thì sẽ như thế nào? Ngươi cứ tiếp tục theo dõi bọn họ, đợi thời cơ thích hợp, ta sẽ giăng lưới bắt gọn bọn chúng!"
Cố Tương vừa nghe Ôn Khách Hành nói thế, tâm tình liền tốt lên không ít, hớn hở đáp.
"Ta biết rồi, chủ nhân."
Chu Tử Thư một mình đi dạo ngoài Quỷ Phủ, quỷ nô từng ngỏ ý muốn đi theo nhưng bị Chu Tử Thư từ chối. Nhìn ánh mắt cương quyết đó của y, họ cũng không thể mặt dày quyết liệt bám theo. Vì vậy, họ chỉ có thể bất lực nhìn Chu Tử Thư đi dạo một mình.
Sau những ngày ở Quỷ Cốc, Chu Tử Thư đã dần dần quen với sinh hoạt nơi đây. Người ở đây tuy luôn tỏa ra khí độ âm trầm nhưng lại rất tốt và trung thành. Chu Tử Thư dần được thích nghi, cảm giác với Ôn Khách Hành cũng được cải thiện không ít. Tóm lại, Chu Tử Thư không còn buồn bực như những ngày đầu nữa.
![](https://img.wattpad.com/cover/263623742-288-k516469.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
〖Hoàn〗 Quỷ Chủ Nhặt Được Bảo Bối
SonstigesThể loại: Đam mỹ, H, cổ đại, sủng, ngược nhẹ, cường thủ đoạt hào, biến thái quỷ súc trung khuyển công x tạc mao manh manh mỹ nhân thụ. CP: Ôn Khách Hành, Chu Tử Thư. Nguyên tác: Thiên Nhai Khách - Priest. Văn án. Chu Tử Thư là tiểu vương gia được mọ...