Chương 30: Rình rập

2.3K 236 80
                                    

Ôn Khách Hành nhàn nhã bước vào đình viện của Chu Tử Thư, thật ra bây giờ cũng đã chiều muộn rồi, hắn nghĩ y nhất định là đang dùng bữa hoặc đang tắm. Ôn Khách Hành phe phẩy quạt giấy, nghĩ: Nếu đang tắm thì tốt biết mấy.

Đây là ngày đầu tiên hắn được An Lạc vương cho ở lại vương phủ. Nhưng cả ngày hôm nay, Chu Tử Thư cứ đóng chặt đại môn, hắn không thể làm ăn gì được. Ôn Khách Hành nghĩ, nếu cứ như vậy, không phải hắn sẽ lãng phí mấy ngày này sao?

Đây là cơ hội để hắn đường đường chính chính ở bên cạnh Chu Tử Thư, nếu y không bằng lòng, sau này An Lạc phủ chính là tiên cảnh khó vào. Ôn Khách Hành cắn răng, rốt cuộc quyết định bỏ hết mặt mũi, leo tường trốn vào.

A Nhứ à, ngươi cũng đừng trách ta.

Tiểu tức phụ giận dỗi, vi phu phải làm sao đây?

Tiểu tức phụ trốn về nhà mẹ đẻ, bảo vi phu phải làm sao thỉnh y về?

Ôn Khách Hành vừa đi vừa nghĩ, khúc khích cười cười. Không sao cả, ăn thì cũng đã ăn rồi, còn cái gì mà chưa khai bao? Thật ra cũng tại hắn, hắn sớm nên nói cho Chu Tử Thư biết về kế hoạch tập kích chính đạo. Có lẽ là trừng phạt đi, đương không tỏ ra nguy hiểm làm gì? Liên lụy y bị thương.

Ôn Khách Hành men theo vách tường tiến tới bên cửa sổ. Hắn dùng ngón tay cạy cửa lên, đưa mắt nhìn vào.

Hơi nước lượn lờ, hương vị ẩm ướt, thấp thoáng còn có thể ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt. Ôn Khách Hành liếm môi, híp mắt lại. Trong làn sương trắng xóa, ẩn hiện một dáng người yêu kiều gợi cảm, Ôn Khách Hành khẽ nuốt nước bọt, chậm rãi bước qua cửa sổ, không tiếng động đóng lại.

Sau đó, hắn xoay người nhìn thân ảnh đang quay lưng với hắn, chuyên tâm dùng khăn bông đã được thấm ướt lau sơ qua mảng da thịt nhẵn nhụi. Ôn Khách Hành liếc nhìn cái eo mềm dẻo, cánh tay như cành hoa buổi sáng tinh mơ, mái tóc y ướt nhẹp dính trên tấm lưng trần không tì vết, tựa như hoa văn trên ngọc thạch, bắt mắt không gì sánh được.

Ôn Khách Hành vô thức bước qua, thu lại khí tức. Chu Tử Thư chuyên tâm tắm rửa, nào hay biết lang sói đã lẻn vào phòng. Y lau sơ qua khuôn mặt rồi đứng dậy, dòng nước ào ạt đổ xuống men theo đường cong trên cơ thể của y. Chu Tử Thư nâng chân xoay người bước qua thành thùng tắm.

Chỉ là...

"Aaaa ngô!"

Ôn Khách Hành kịp thời bịt miệng y lại, Chu Tử Thư điếng hồn trừng to hai mắt, khuôn mặt tái nhợt. Ôn Khách Hành đỡ lấy eo y tránh khiến y ngã xuống. Tay kia bịt lên đôi môi đỏ hồng, Chu Tử Thư đặt tay lên ngực hắn, y phục của Ôn Khách Hành nháy mắt đã ướt đẫm, hắn cũng không để ý tới, chỉ nghĩ eo y thật dẻo dai.

"Tiểu vương gia, có chuyện gì sao?"

Bên ngoài rất nhanh đã truyền đến âm thanh lo lắng của Anh Tử. Chu Tử Thư hoàn hồn, y giật tay Ôn Khách Hành ra, quay đầu hô lên.

"Không sao, ngươi đừng vào."

"Vâng."

Âm thanh của Anh Tử biến mất. Chu Tử Thư thở dài nhẹ nhõm. Sau đó, y xoay người đập tay lên vai Ôn Khách Hành, nghiến răng nói.

〖Hoàn〗 Quỷ Chủ Nhặt Được Bảo BốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ