Chương 18: Là ai động tâm ai?

2.5K 233 31
                                    

Chu Tử Thư từ trầm mê tỉnh lại, đầu óc nặng nề. Nhìn căn phòng xa hoa rộng rãi trước mặt, y thoáng có chút cô đơn, khó khăn ngồi dậy.

Ôn Khách Hành đâu rồi?

Không thấy hắn ở đây, Chu Tử Thư liền đưa mắt nhìn quanh hòng tìm kiếm. Mấy ngày qua, đêm nào Ôn Khách Hành cũng ôm y ngủ, Chu Tử Thư dần lưu luyến không rời hơi ấm trên thân thể hắn, lòng vô thức ỷ lại vào hắn.

Đây là ngày đầu tiên sau khi bị bệnh, Chu Tử Thư tỉnh lại mà không nhìn thấy Ôn Khách Hành.

Y buồn bã kéo đôi chân bủn rủn xuống giường, cũng không thèm mang giày vào, trần trụi đi trên nền đất lạnh. Trời ngoài kia dường như cũng đang mưa tầm tã, lò than bên cạnh bập bùng bốc cháy, cả căn phòng không có gì gọi là lạnh lẽo. Vì thế, Chu Tử Thư cũng không ngại thân thể vừa khỏi bệnh, tùy ý đi loạn trên nền đất.

Đúng lúc này, Ôn Khách Hành vừa vặn bước vào phòng. Vừa thấy Chu Tử Thư chân không xuống giường, hắn liền gấp gáp tiến tới bế lấy y, nhỏ giọng càu nhàu.

"Ngươi đúng là không biết tự chăm sóc mình, vừa khỏi bệnh liền đi loạn khắp nơi."

Chu Tử Thư hơi ngốc nhìn hắn, không kịp phản ứng. Hắn vừa mắng y sao? Chu Tử Thư từ nhỏ đến lớn, thân phận đặc biệt, ngay cả đương kim thánh thượng cũng chưa từng mắng y, ừm thì, tuy vương phi cũng từng mắng y rồi nhưng đó là lẽ đương nhiên, y sẽ không đề cập đến. Mà Ôn Khách Hành chính là người đầu tiên không phải phụ mẫu, mắng y!

Hơn nữa, cái giọng điệu bực bội đó là sao? Phàn nàn đó là sao?

Sau khi chỉnh lại chăn cho y, Ôn Khách Hành liền nhìn lên vẻ mặt bất mãn của ai đó, không nhịn được bật cười.

"Làm sao vậy?"

Chu Tử Thư không muốn nói chuyện với hắn, kéo chăn che mặt. Ôn Khách Hành liền nhận ra ai kia đang bày tỏ sự khó chịu của mình, vì vậy nhanh chóng hạ giọng xuống nước dỗ dành.

"Được rồi, ta không nên càu nhàu ngươi khi ngươi vừa mới khỏe lại. Là do ta sợ ngươi sinh bệnh, cho nên mới không nhịn được mà nhắc nhở ngươi. A Nhứ đừng trốn nữa, ra đây đi."

Ôn Khách Hành kéo chăn hòng muốn để y ra, nhưng Chu Tử Thư lại cứng nhắc nắm lấy. Hai người ngươi kéo ta kéo, dây dưa qua lại không ai chịu buông. Ôn Khách Hành thấy y không nghe lời thì âm hiểm nhếch môi.

"Nếu A Nhứ không muốn thì đừng trách ta."

Chu Tử Thư vốn đang bất an im lặng chờ xem hắn định làm gì thì trên người nặng trịch, tấm chăn nháy mắt bật mở. Ôn Khách Hành đè lên người y vô tư chụp vào hai bên hông Chu Tử Thư, ngón tay nhẹ động.

"Ha!"

Chu Tử Thư bị hắn cù thì bất ngờ bật cười, lăn lộn tránh đi. Ôn Khách Hành lại không muốn tha cho y, càng cù càng tàn nhẫn.

"Ha ha ha! Thả ta ra! Ha ha. Ôn Khách Hành! Đừng A!! Há há...."

"Còn bướng bỉnh nữa không?"

Nhìn người dưới thân bị ép cười đến ra nước mắt, Ôn Khách Hành cũng cao hứng không thôi. Mắt thấy Chu Tử Thư đưa tay ngăn cản hắn, Ôn Khách Hành liền chụp lấy tay y, không cho y cựa quậy. Chu Tử Thư bị ép cho cười mãi không ngừng, bên mắt rất nhanh tích tụ nước mắt sinh lý, đáng thương nói.

〖Hoàn〗 Quỷ Chủ Nhặt Được Bảo BốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ