Thẩm Tô Khê bắt taxi về được nửa đường mới nhận ra ''nhà'' mà mẹ cô nói là cái nào.
Chờ đến khi cô vòng về lại khu Bích Hải Loan, sắc mặt bà Thẩm đã trầm không thấy đáy, rất có cảm giác như "mưa gió kéo đến, hoa cúc sắp tàn".
"Chắc mẹ cũng mệt rồi, sao mẹ đến mà không báo con trước một tiếng?"
Thẩm Tô Khê nhanh tay cầm lấy túi giúp Thẩm Thanh, cười nịnh nọt.
Bà Thẩm liếc mắt nhìn cô, không nói gì.
Tiếng mở khóa vang lên, Thẩm Tô Khê đẩy cửa ra, quét mắt nhìn quanh nhà một vòng.
Căn nhà này cô không ở, nhưng đồ gia dụng đều không thiếu thứ gì.
Nhằm đối phó tình huống bất ngờ như ngày hôm nay, mỗi tuần cô đều gọi người đến quét tước, thuận tiện tạo dấu vết sinh hoạt.
Ban công và phòng khách được ngăn cách bằng một lớp cửa kính, kéo rèm sang hai bên, trời còn chưa tối hẳn, có thể thấy quần áo trên sào đang bay bay trong gió.
Thẩm Tô Khê giả bộ ra ban công lấy quần áo vào, lúc quay lại, cô thấy Thẩm Thanh đang đứng khoanh tay trước kệ trưng bày, hàng lông mày nhíu chặt.
Cách một khoảng, cô vẫn có thể cảm nhận được sự khinh bỉ phát ra từ bà, như thể đang nói "Thứ rách nát này cũng dám đem ra khoe sao?"
Bước lại gần, cô mới nhìn rõ, sau lớp cửa kính kia còn không phải là hai bình gốm của cô hay sao.
Trong lòng đột nhiên ''lộp bộp'' mấy tiếng.
Ngày đó, từ Vân Thủy trở về, Thẩm Tô Khê nhận được tin nhắn từ bà Thẩm--
Chơi đất sét vui không? Đi với ai? Người đó mẹ biết không?
Căn bản thì Thẩm Thanh không xem vòng bạn bè, chuyện đó là chị dâu Lí Thục Trân cho bà xem ảnh chụp.
Cuối cùng, Lí Thục Trân còn mờ ám nói: Chị nói này, Khê Khê xem thường mấy người chị giới thiệu, hóa ra đã sớm giấu chúng ta mà có bạn trai. Thôi, sau này chị không giới thiệu nữa, tốn công vô ích.
Thẩm Thanh như lọt vào sương mù, bà ấn mở bức ảnh kia lên xem.
Sau đó trầm mặc.
Tuy rằng cái bên trái cũng chẳng ra gì, nhưng đứng kế bên đống shit chó bên phải, quả thật không khác gì tuyệt tác!
Bà cũng từng có tình cảm thiếu nữ, cũng từng không ít lần muốn khoe người yêu mình với cả thế giới.
Nhưng hormone và dopamine không giống nhau, đa số những người mà bà gặp đều có chủ nghĩa đàn ông. Nếu bạn gái nặn ra được đống shit chó thế này, bọn họ chỉ hận không thể thả vào bồn cầu để tiêu hủy chứng cứ.
Chỉ có thằng nhóc này, mắt bị mù, còn tưởng mình nặn ra được chiến binh đất nung thế hệ hai.
Chẳng qua, cũng có thể là trường hợp khác, vẫn bị mù, nhưng là mù quáng trong tình yêu. Đại khái là, "Trong lòng anh, mọi thứ thuộc về em đều tốt đẹp nhất".
Nhưng hiển nhiên trường hợp này khó mà xảy ra.
Đến bà còn chưa tìm được ai vung tiền như rác thế này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn] Đóa hồng kiêu ngạo - Khâm Cửu
RomanceVăn án (bản rút gọn): Thẩm Tô Khê vẫn luôn cho rằng bạn trai mình là người không rượu bia, không thuốc lá, chăm chỉ phấn đấu vì KPI, tiến tới xã hội chủ nghĩa. Mãi đến một buổi tối nọ, hai người dịu dàng nhắn lời chúc ngủ ngon với nhau. ...