Chương 58: Chấp Nhận 2

1.4K 83 4
                                    

" Bán quần áo thì bao giờ mới khá khẩm lên được, đến con gái tôi còn có một tiệm cafe riêng thu nhập rất tốt chẳng lẽ cô định ăn bám lấy con gái tôi hay sao?" Ba Từ nghe xong gia cảnh của Lôi Tư Lạc thì chán không còn gì để nói.

"Là cô đeo bám con gái tôi đúng không? Cô đã bỏ bùa mê thuốc lú gì mà Huyên lại đi yêu nữ nhân?" Ba Từ giận đến tím mặt luôn miệng quát lớn.

" Nhưng ngày trước là con gái bác tán tỉnh cháu trước mà (・_・;)" Lôi Tư Lạc nói.

" Cái gì?!!! (⊙_⊙)" Cả ba và mẹ Từ Khả Huyên đều hét lớn.

Thật tình Từ Khả Huyên ngồi cạnh cảm thấy Lôi Tư Lạc càng nói lại càng giống như chọc tức hai người họ.

Ba Từ lộ ra vẻ ngượng ngùng nhưng vẫn cố gắng tìm lý do để ngăn cấm hai người.

" Hai đứa con gái thì làm sao có thể có con được, cô định đeo bám con gái tôi đến già hay sao?" Ba Từ vẫn kiên quyết không chấp nhận việc này.

Lôi Tư Lạc lấy từ trong túi xách ra một tấm ảnh chụp và giấy khám thai của Từ Khả Huyên đặt lên bàn cho ba mẹ chị ấy xem.

" Ba, mẹ con có thai rồi. Là con của con và Lạc Lạc, bọn con đã đến bệnh viện để thụ tinh và sau một thời gian thì đã thành công có đứa con" Từ Khả Huyên nắm tay Lôi Tư Lạc nhìn ba mẹ mình nói.

Ba Từ và mẹ Từ cầm giấy khám lên xem bọn họ không tin vào mắt mình, liên tục đọc giấy xác nhận rồi nhìn hai đứa nhỏ trước mắt. Đến bây giờ bọn họ cũng không có lý do gì để ngăn cấm hai người nữa, nhưng ba Từ vẫn không chấp nhận công việc của Lôi Tư Lạc, có ai lại gả con gái cho một nữ nhân chẳng có một chút tiền đồ nào như vậy.

" Con...Con...." Ba Từ phẫn nộ chỉ tay vào mặt Từ Khả Huyên mà muốn tức chết.

Sau một hồi được mẹ Từ khuyên ngăn thì ba Từ mới bình tĩnh lại, dù sao con gái ông cũng có thai rồi, bây giờ cũng chẳng thể nào thay đổi được.

"Con gái con đứa lại đi chơi game rồi cũng chỉ về đi bán quần áo, một chút tiền đồ cũng không có vậy thì làm sao có thể làm chỗ dựa cho con gái tôi. Sau này sinh con ra, Huyên nó phải lo hết thu nhập từ trên xuống dưới hay sao?" Ba Từ cau mày nói.

Từ Khả Huyên không ngồi yên được nữa, cô mà cứ để cho Lôi Tư Lạc nói thì không phải ba cô càng muốn ngăn cản hai người hay sao.

"Ba, ngày xưa Lạc Lạc là người đã cứu Kiến Nam nhà mình, chính em ấy là người liên hệ với các bệnh viện nước ngoài để tìm kiếm tim phù hợp cho Kiến Nam. Nhà chúng ta là nợ em ấy một mạng" Từ Khả Huyên nói.

" Cái gì?" Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, Ba mẹ Từ Khả Huyên sắp không thở nổi nữa rồi.

" Sao chị lại biết?" Lôi Tư Lạc cũng kinh ngạc, nàng đâu có nói chuyện này cho ai biết.

" Chị đã thấy hồ sơ bệnh án của Kiến Nam ở nhà em" Từ Khả Huyên nhìn Lôi Tư Lạc bằng ánh mắt trìu mến nói. Nếu như cô không phát hiện ra chuyện này thì có lẽ Lôi Tư Lạc mãi mãi không nói ra.

Bấy giờ khuôn mặt của ba mẹ Từ mới thoải mái hơn được một chút, bây giờ bọn họ đã biết Lôi Tư Lạc là ân nhân cứu mạng con trai mình, thái độ cũng thay đổi rõ rệt.

[Bách Hợp] Thần Tượng Là Bạn Gái Của Tôi (Tự viết)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ