Chương 11

575 35 1
                                    

"Sao anh lại khóc" Một cậu bé ước chừng 5 tuổi nghiêng đầu hỏi cậu bé 7 tuổi, đang đứng trước mặt, miệng thì lúc này đang ngậm một cây kẹo mút

"Tôi không khóc, đồ ngốc tránh ra"Du Thái hằn hộc lấy tay lau nước mắt, do ba mẹ hắn luôn bận rộn nên không quan tâm đến hắn, hắn luôn là người bị bỏ một mình ở trường cuối cùng nên hôm nay trong lúc chờ đợi không chịu được nên hắn quyết định tự về nhà một mình, nhưng khi đi được một đoạn thì từ lúc nào hắn mới phát hiện mình đã bị lạc

"Rõ ràng là em thấy anh khóc nha, anh nói xạo là không ngoan"cậu bé 5 tuổi, vừa ngậm kẹo vừa nói, cậu đang đi mua đồ cho mẹ thì nghe tiếng khóc phát ra bên cạnh ghế đá, với tính hiếu kì thì cậu quyết định lại bắt truyện

"Mày thì biết gì"Du Thái liếc mắt về phía cậu bé, thật sự chỉ cảm thấy cậu ta thật phiền phức muốn đánh cậu ta một trận , có con gái mới khóc, nhưng hắn là trai mà lại khóc, chuyện đó đã đủ xấu hổ rồi, lại còn gặp tên nhóc kì lạ này cứ hỏi làm hắn bực bội, nhìn khuôn mặt người kia hắn chỉ muốn nhéo cái mặt tròn của cậu ta một cái

"Nếu anh không khóc nữa thì em sẽ cho anh cây kẹo này"cậu bé không quan tâm người trước mặt đang bực bội, chỉ muốn thấy người trước mặt không khóc nữa, vì mẹ cậu dặn khi thấy người ta khóc thì phải phải biết dỗ dành, như vậy mới là bé ngoan

"Tao không lấy"Du Thái hầm hực muốn bỏ đi, thì bị một bàn tay nhỏ nắm lại, nhét hai ba cây kẹo vào tay hắn, cậu nhóc không sợ Du Thái mà ngược lại còn cười tươi, Du Thái thấy cậu bé cố chấp như vậy thì cũng đành vươn tay ra lấy

"Cảm ơn mày, anh bị lạc nên mới khóc"Du Thái ngồi xuống bãi cỏ, nói với người bên cạnh, vì hắn biết lúc này cậu bé ấy đang chăm chú nghe hắn nói

"Ba mẹ anh không tìm anh à"Cậu nhóc nhìn chằm chằm Du Thái hỏi, mặt lúc này mang vẻ khó hiểu

"Họ không quan tâm anh, họ bỏ anh một mình ở trường"Du Thái nhớ lại thì lại uất ức muốn khóc

"Chắc ba mẹ anh bận đấy, ba mẹ em vì lo công việc nên cũng hay quên em lắm, nhưng em vẫn thương họ lắm nha"cậu bé lại mỉm cười, Du Thái nhìn cậu vui vẻ thì tâm trạng cũng không buồn nữa, tay bất giác đưa lên xoa cái đầu màu nâu của người trước mặt, người nọ rất thơm, hắn như bị nghiện mà cứ tiến tới hít hít, cậu bé ngây thơ không biết gì vẫn để mặc người bên cạnh muốn làm gì thì làm

"Con làm gì ở đây vậy, ba mẹ tìm con mãi"Một người phụ nữ xinh đẹp chạy lại ôm Du Thái, vì mãi lo công việc mà họ quên mất con trai của mình đang ở trường,nhưng khi đến trường thì lại không thấy Du Thái đâu, nên họ cuống quýt tìm khắp nơi, giờ thì cuối cùng đã tìm được rồi

"Mẹ xin lỗi Du Thái nhé, trễ rồi mình về thôi, con yêu đừng giận ba mẹ nha, ba mẹ dắt con đi ăn những món con thích"Mẹ Du Thái bế hắn lên nhìn sang cậu bé bên cạnh con mình thì mỉm cười xoa đầu cậu

"Nhà con ở đâu cần dì đưa về không"Cô nhìn cậu bé dễ thương chớp mắt nhìn mình, vì mãi lo Du Thái mà quên mất sự hiện diện của cậu bé

"Dạ nhà con cũng gần đây,nên con tự về được ạ"Cậu bé lễ phép nói, mẹ Du Thái gật đầu rồi bế Du Thái vào xe, đợi xe lăn bánh Du Thái mới nhớ là bản thân vẫn chưa biết tên cậu nhóc ấy

[YuWin] Bẫy TìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ