Du Thái cởi áo,kéo khoá quần đem vật đã trướng to đâm thẳng vào hậu huyệt của người con trai mắt to tròn đang nằm trên giường,người kia áo sơ mi trắng chưa được cởi hết lộ ra bờ vai trắng,quần thì không biết đã bị Du Thái ném ở góc nào,hắn nắm lấy chân nam nhân cho người kia kẹp vào hông mình,rồi điên cuồng thúc vào
"Ưmm....ưmm đừng dừng lại.."Nam nhân liên tục rên rĩ,ôm lấy cổ Du Thái kéo hắn xuống hôn,hai người triền miên,tiếng thở dốc cùng tiếng rên rĩ vang lên liên tục
Đổng Tư Thành nghe những âm thanh nức nở của cậu thanh niên bên cạnh thì bỗng chốc đỏ mặt,nhìn xuống phía chân không có gì vướng mắc,cậu kinh ngạc,Du Thái không khoá cậu lại nữa,hắn cũng đã đem người về vậy là hắn đã buông tha cậu rồi,cậu vội vã chạy về phía cửa định mở cửa chạy trốn
Cạch Cạch
"Mẹ kiếp cửa khoá rồi"
"Haaa tiếng gì vậy anh"hai người nghe tiếng động thì dừng động tác,thấy bên cạnh có người nam nhân ngại ngùng lên tiếng hỏi
"Aaa...đừng mạnh quá.."
"Chậm thôi...chậm thôi anh"Du Thái im lặng cứ thúc liên tục làm nam nhân không ngừng kêu rên,đang chìm vào khoái cảm thì người phía trên dừng động tác rút ra,sau đó kéo khoá quần lại,dây nịt vẫn còn mắc vào hông,hắn cũng không có ý định rút ra
"Sao..sao vậy anh"Nam nhân đang sung sướng thì mất hứng bực bội hỏi người kia
"À tôi mất hứng rồi cậu về đi,đây là chi phí phục vụ của cậu,nếu cần thêm thì nói tôi"Du Thái nói xong thì đưa cho nam nhân một tấm thẻ
"Đồ điên"Nam nhân mất hứng mặc lại quần áo,trước khi đi còn không quên đóng mạnh cửa,tạo ra tiếng động lớn
"Sao em cứ khiến tôi bận tâm vậy Đổng Tư Thành"Du Thái thở dài lay nhẹ thái dương,từ lúc nghe tiếng động từ phòng bên cạnh,hắn cứ mãi nghĩ về người kia,nhìn người dưới thân hắn mới chợt nhận ra,nam nhân này có vài phần giống Đổng Tư Thành,nhất là đôi mắt to tròn,đó là lí do hắn không ngần ngại mà đem người này đè dưới thân,nghĩ tới Đổng Tư Thành đã tỉnh lại bên phòng còn đang có ý định mở cửa bỏ trốn,cự vật vừa mềm xuống lại bất giác ngẩng đầu
"Tại sao cưng cứ thích bỏ trốn vậy nhỉ?"Du Thái nói xong liền cầm lấy chìa khoá đi sang phòng bên cạnh
Lạch cạch lạch cạch
Nghe thấy âm thanh chìa khoá Đổng Tư Thành giật bắn mình,người kia đâu sao hắn lại sang đây rồi,Đổng Tư Thành sợ hãi hành động theo bản năng,cậu vội vàng chạy lại tủ quần áo chui vào,cậu sợ hắn,chỉ mong hắn vào không thấy cậu thì sẽ buông tha cho cậu rồi sau đó tiếp tục cùng nam nhân kia
Du Thái mở cửa đi vào thấy trên giường không có người,đưa mắt về phía tủ thấy có một chiếc áo bị rớt ra,hắn kéo lên một nụ cười quỷ dị,con chuột nhỏ này tưởng hắn là con nít mới lên ba sao,lại muốn chơi trò trốn tìm,không nói nhiều hắn tiến đến phía tủ mở cửa ra,thấy người bên trong hoảng hốt nhìn hắn,đầu tóc lộn xộn,đôi mắt to tròn đọng nước,như sắp khóc
"Thật đẹp mắt"
Hắn túm lấy tay người trước mặt kéo thẳng cậu ra ngoài,Đổng Tư Thành bị hắn kéo mạnh thì loạng choạng mất đà té xuống,mặc kệ cơn đau cậu đứng dậy chạy về phía cửa,cửa gần sắp được mở ra thì Du Thái đã chạy đến đóng lại,mặt hắn tối lại,siết lấy tay cậu ném người lên giường

BẠN ĐANG ĐỌC
[YuWin] Bẫy Tình
FanficTrên thế giới này thứ gì càng khó có được, anh lại càng muốn có,và em Đổng Tư Thành chính là thứ anh đã nhắm đến Liệu em nghĩ em có thể thoát khỏi cái bẫy tình trong trò rượt đuổi mà anh dành riêng...