Giấc mơ ngày hôm qua khiến tâm trạng tôi giống như đang chơi cầu trượt.
Tụt xuống dưới đất.
Nếu như giữa Natsume Miwa và Kita trước kia thực sự từng có mối quan hệ đó, thì thực sự là... khó nói thành lời.
Vậy mà tôi cứ tưởng hai đứa phải thân thiết lắm, lại còn không biết ngại mà suốt ngày loanh quanh bên cạnh người ta. Nhỡ Kita ghét tôi thì sao... À không, khéo cậu ấy còn phát hiện ra tôi không phải là Natsume Miwa thật ấy chứ.
Haiz, nói đến đây, tôi chỉ có thể ôm mặt thở dài thườn thượt.
"Sao mà mặt dài như cái bơm vậy hả Miwa-chan?" Aoi nhéo nhéo má tôi khiến da mặt hai bên căng ra.
"Ình đan rứt bùn ó." (Mình đang rất buồn đó.)
"Thả tay ra đi Aoi, Miwa nói không ra chữ kìa."
"Haiz, thôi được rồi, dù mình rất thích cặp bánh bao trắng trắng mềm mềm này." Aoi buông lỏng hai tay.
"Đi ăn trưa nào, bùn thì phải tâm sự với bạn bè chứ!"
"Các cậu cứ mua đồ ăn trước nhé, mình phải đi trả đồ đã." Tôi xoa xoa bên má đã hơi đỏ lên.
Sau mấy hôm mưa dầm dề thì chiếc áo khoác Atsumu cho tôi mượn cuối cùng đã khô. Cứ giữ đồ của người khác lâu quá cũng không phải lẽ, cho nên hôm nay tôi liền cầm theo luôn.
Tôi ôm chiếc áo đã gấp gọn gàng trong lòng, hướng về phía toà năm hai. Thực ra mà nói thì tôi cũng không rõ Miya Atsumu học lớp nào nữa, nhưng đoán tầm cái tên ngốc chỉ biết tới bóng chuyền đó hẳn chỉ ở lớp 1, 2 là cùng. Còn kiểu cá biệt như lớp 9 thì... thôi bỏ đi ha.
Phòng học lớp tôi ở ngay tầng một, cho nên việc di chuyển sang toà nhà khác cũng không có gì tốn sức cả. Thế nhưng việc tốn sức nhất ở đây lại là cho dù đã ngó nghiêng hết hai vòng dãy lớp học thì tôi vẫn không thể tìm thấy bóng dáng Miya Atsumu đâu.
Cái tên này, đừng nói là cậu ta mê bóng chuyền tới độ giờ nghỉ trưa cũng chạy đi luyện tập đó... Tôi chán nản thở dài, định bụng sẽ đợi đến lúc tan học rồi quay trở lại.
Giờ nghỉ trưa ở Inarizaki thường là khoảng thời gian yên tĩnh nhất trong ngày, bởi lẽ mọi người đều ý thức đi nhẹ nói khẽ hơn một chút để người khác có thể nghỉ ngơi. Ai mà ngờ được toà B của năm hai này lại đặc biệt náo nhiệt vậy chứ, đang đi dọc hành lang liền gặp được một đám nữ sinh nhốn nha nhốn nháo.
"Sau giờ học hôm nay cậu rảnh chứ?~"
"Đừng suốt ngày sinh hoạt CLB mà, đi chơi với chúng tớ đi!"
"Anh có muốn ăn thử bánh em mới làm hôm qua không ạ?"
"..."
Ồ, năm hai mới có bạch mã hoàng tử hả?
"Được rồi được rồi, các quý cô, bình tĩnh đã nào~"
Ơ, khoan. Cái giọng cợt nhả này?
Quả nhiên, mái tóc màu vàng vàng nổi bật hẳn giữa đám đông lọt vào khoé mắt tôi. Sao lại tự dưng quên mất Miya Atsumu ở trường cũng thuộc hàng hotboy cơ chứ? Trông khuôn mặt bối rối của cậu ta kìa, có khi giải quyết bốn năm cô nữ sinh còn mệt mỏi hơn là đấu một trận bóng ấy nhỉ?
BẠN ĐANG ĐỌC
HQ | Xuyên thành vai nữ sinh quần chúng!?
FanfictionLưu ý: - Đồng nhân Haikyuu!! - Tình tiết khá teenfic, hơi hướng "mì ăn liền". Truyện để giải trí và thoả mãn tình yêu với các anh là chính, vậy nên các cậu hãy đọc với một tinh thần thoải mái thôi nha (*'꒳'*) Giới thiệu: Trong một lần tranh goods Ha...