11. Thẩm Mộng Dao POV's (2)

1.4K 168 15
                                    

Tôi cầm hộp sữa trong tay, thẩn thơ nghĩ lại về mối quan hệ của tôi và Viên Nhất Kỳ. Em ấy dịu dàng, toả sáng, luôn chăm chút tôi, chỉ là đôi khi Nhất Kỳ hình như quên mất phải để ý tới cảm xúc của tôi thì phải. Hơn nữa tôi có thể tự tin nói rằng cho tới hiện tại thì tôi kiểm soát tình cảm của mình tốt hơn Viên Nhất Kỳ, em ấy thậm chí chưa biết tôi với em ấy đã gặp nhau từ trước rồi.

Ngày hội thể thao đó sẽ mãi in sâu trong trí nhớ của tôi.

Tôi vẫn nhớ cảm giác khi Viên Nhất Kỳ vừa kết thúc phần thi bắn cung của mình, ánh mắt đầu tiên của em ấy là nhìn về phía tôi. Và kể từ khi bước chân tôi tự động tiến về phía em ấy, tôi biết bản thân mình đã yêu Viên Nhất Kỳ sâu đậm rồi.

Những cảm xúc đó tôi không thể có với ai khác nữa. Không một ai. Bây giờ là thế và tôi nghĩ mãi về sau này cũng vẫn thế.


------


Tôi uống một lúc hết hộp sữa dâu trong tay. Từ lúc quen biết Viên Nhất Kỳ tới giờ, tôi nghĩ sữa dâu sẽ trở thành đồ uống yêu thích mới của tôi mất.

Mà hình như Viên Nhất Kỳ có gì muốn giấu mọi người về gia đình em ấy sao? Tại sao hôm qua Nhất Kỳ lại hành động một cách nhạy cảm như vậy khi tôi cùng cặp gà bông Hân Dương tới nhà em ấy nhỉ... Nhìn qua thì cũng không thấy gì bất thường mà, mẹ Viên Nhất Kỳ có vẻ hơi ít nói nhưng thoáng qua nhìn bà cũng rất hiền lành.

Tôi cũng không muốn trở thành người tọc mạch, nhưng có đôi chút buồn vì Viên Nhất Kỳ lại phản ứng như thế với tôi. Có lẽ quyết định quan tâm em ấy mà tới nhà như vậy có chút sai lầm. Mà cũng có lẽ, trong lòng Viên Nhất Kỳ tôi không có trọng lượng như tôi ảo tưởng.


Dù sao thì Viên Nhất Kỳ cũng đã xin lỗi trước, đúng là nếu em ấy không xin lỗi trước thì tôi cũng không biết phải phản ứng thế nào. Tôi cũng không biết gọi tên mối quan hệ này là gì nữa, có lẽ là bạn bè thông thường đi, nhưng tôi nghĩ đó là đối với Viên Nhất Kỳ thôi, còn tôi đã sớm đặt em ấy ở một vị trí đặc biệt hơn trong tim mình kể từ đêm mùa đông đó rồi. Tôi còn không phải người có thể giận lâu, nhất là khi gặp em ấy với cặp mắt nhìn rõ là mệt mỏi thế kia, chắc em ấy cũng đã suy nghĩ nhiều lắm.


- Học tỷ...


Viên Nhất Kỳ mà cũng có lúc đứng ngại ngùng gãi gãi đầu thế này ư? Nhìn khuôn mặt của em ấy xem, tràn đầy tội lỗi... Hoá ra em ấy cũng biết sợ tôi giận.

Thế thì tôi thử giả vờ còn giận em ấy xem sao.





- Chị.. đừng có khoanh tay nhìn em như vậy chứ...


Chậc, nhìn Viên Nhất Kỳ xem, em ấy có bị dễ thương quá không thế, làm sao tôi có thể giận dỗi một sinh vật đáng yêu tới cỡ này... Tôi không nhịn nổi mà bật cười, tiếng cười khúc khích của tôi lọt vào lỗ tai em ấy, rồi khuôn mặt đẹp đẽ của Viên Nhất Kỳ cùng với một nụ cười cũng cùng lúc đập thẳng vào mắt tôi.


- Aha, chị cười rồi.


Tôi nhìn Viên Nhất Kỳ chăm chú, chợt như một phản xạ mà đưa tay lên chạm vào khuôn mặt em ấy, khẽ sờ vào quầng thâm dưới mắt Viên Nhất Kỳ, nhăn mặt nói:


[Hắc Miêu] Này học tỷ, uống sữa không? | SNH48 Viên Nhất Kỳ x Thẩm Mộng DaoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ