[44] end

124 18 7
                                        

sớm thôi,mày sẽ trở thành ánh lửa thật to lớn...

...

tôi bật lửa lên,nhanh chóng thảy hột quẹt sang góc phòng.Lửa vừa gặp dầu liền bùng cháy lên dữ dội lan sang khắp mọi nơi

ánh lửa nhấp nhánh,sáng rực lên,còn có một ngọn lửa cao vút chạm đến tận trần nhà

các đám cháy riêng lẻ lan sang khắp phòng,chỉ trong tích tắc căn phòng tràn ngập trong biển lửa...biển lửa do chính tôi tạo ra

tôi không hề trốn tránh,cũng chẳng sợ hãi ánh mắt thẫn thờ quan sát bức tranh màu cam,mày đỏ do chính tay tôi tạo nên

nhiệt độ tăng nhanh chóng,đám khói len lỏi bay xung quanh nhưng đáng tiếc thay tôi đã đóng chặt hết các cánh cửa vì thế mà đám khói chẳng thể bay ra ngoài

chỉ có thể mịt mù giam mình trong căn phòng kín,hệt như việc tôi đang làm với bạn thân mình vậy

tôi cầm bức thư kia,tay vô ý chạm nhẹ lên dòng chữ "Kim Thái Hanh" rồi tôi nhẹ nhàng đặt nó trong lòng,giữ chặt lấy nó như nó là vật quý báu duy nhất của tôi trong căn phòng này vậy

căn phòng sớm đã chìm trong biển lửa,vạn vật xung quanh bị thiêu rụi,sự ấm áp ấy lan sang tôi,lan sang khắp cơ thể của tôi

thật ấm!

nhiệt độ phòng một lúc một tăng,khói một lúc một nhiều làm mờ đi khung cảnh phía trước,ánh mắt tôi liên tục hướng nhìn về vùng sáng duy nhất trong phòng đang một lúc một bùng cháy không ngừng

tôi khẽ ho sù sụ khi khói lửa đang dần xâm chiếm buồng phổi tôi.Mờ quá..càng lúc càng mờ dần cái tháng ngày tươi đẹp ấy.Đâu rồi...? hình bóng của chàng tiên tử rạng ngời trong tôi?

tôi gục xuống,cơ thể tôi bất giác nhẹ tênh dường như chẳng thể cử động,nóng...thật nóng mà

tôi dựa đầu vào đâu đó,tôi đoán là thành giường,ngoài những ánh lửa lúc ẩn lúc hiện thì tôi chỉ thấy một màu đen ngòm,trống rỗng,tựa như vực thẳm không đáy.Vực thẳm tôi đã rơi vào...

và chẳng thể thoát khỏi...

...


























trong căn phòng trắng cùng mùi cồn đặc trưng,Namjoon với đầy mồ hôi lấm tấm trên mặt,nhìn từng giọt nước cất rơi xuống bầu đêm,đã hơn nửa bình truyền và 4 tiếng trôi qua kể tự vụ hoả hoạn xảy ra,nhưng Yoongi vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy

"em có nhìn chằm chằm thế thì cậu ta cũng không tỉnh đâu"

Jin hyung,người mà Namjoon thầm thương trộm nhớ đang khoác vai của cậu và đưa ra những câu trấn an.Mặc cho lời của Jin,cậu vẫn không có ý định kéo tầm nhìn sang chỗ khác

•Bức ảnh lạ• TaeGi verNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ