27

43 2 0
                                    

Thời gian trôi qua thật nhanh lại đã đến giờ tan tầm, ánh tà dương đã nhuộm đỏ bầu trời, Phác Xán Liệt nhìn đồng hồ đeo tay một cái, về thôi.

Lúc Phác Xán Liệt ra khỏi công ty lại vừa vặn đụng phải Ngô Thế Huân.

"Hôm nay thực tập thế nào?"

"Cũng được, tôi cảm thấy quen rồi"

"Vậy là tốt rồi, có muốn tôi tiễn cậu một đoạn không?"

Phác Xán Liệt lắc lắc chìa khóa xe trong tay, nhưng Ngô Thế Huân lại cười khoát tay.

"Cảm ơn, không cần, tối nay hẹn người đi ăn cơm rồi"

Ngô Thế Huân nói tạm biệt với Phác Xán Liệt rồi vội vàng rời đi, nhìn bóng lưng của hắn Phác Xán Liệt lại thở dài một cái.

Hẹn người đi ăn cơm. . . Bạn gái sao?
.
.
.
Khi Phác Xán Liệt về đến nhà Biện Bạch Hiền còn chưa về, lại là hắn về trước, thật ra mỗi ngày đều như vậy không phải sao.

Đặt KFC vừa mới đặc biệt chạy đi mua trong tay xuống, Phác Xán Liệt thò tay lấy điều khiển mở điều hòa, thật sự rất nóng! Lần sau không bao giờ vì tiểu quỷ kia đi xếp hàng mua đồ nữa!

Thôi, hôm nay tiểu quỷ kia đi thực tế, phá lệ một lần.

Phác Xán Liệt cầm tờ báo lên đọc, tiểu quỷ này hôm nay sao lại về trễ như vậy.

7 giờ, tiểu quỷ kia vẫn chưa về, vậy chờ một chút đi.

Sau đó lại qua một hồi lâu, Phác Xán Liệt vừa đọc xong một phần tờ báo, nhìn lại đồng hồ, 8 giờ.

"Sao hôm nay lại trễ như vậy?"

Phác Xán Liệt cầm điện thoại di động gọi cho Biện Bạch Hiền, ai ngờ chỉ có tiếng 'Số điện thoại bạn vừa gọi hiện đã tắt máy' vang lên.

"Chết tiệt"

Phác Xán Liệt lướt qua danh bạ điện thoại, may là lúc ấy có lưu số điện thoại của Chung Đại, hắn gọi ngay lập tức, rất nhanh đầu bên kia đã vang lên thanh âm thiếu đánh của Chung Đại.

"Ồ, Phác Xán Liệt dĩ nhiên lại gọi điện cho tôi, này là sao a~ "

"Tôi tìm Biện Bạch Hiền"

"Ai là Biện Bạch Hiền a~ "

"Đừng nháo! Biện Bạch Hiền bao giờ thì xong việc!"

Này mẹ nó thật muốn bay qua đánh hắn mà!

"Tiểu Bạch không phải đã sớm về rồi sao?"

"Cái gì? Cậu ấy rời khỏi chỗ cậu từ lúc nào?"

"Hai tiếng trước, cùng bạn học của cậu ấy"

Hai tiếng trước đã xong việc rồi vậy sao bây giờ vẫn chưa về?

Phác Xán Liệt cúp điện thoại, ngồi trên salon suy nghĩ một chút, vẫn là đợi một chút đi, người lớn như vậy chẳng lẽ còn xảy ra chuyện sao.

Kết quả lại đợi thêm nửa tiếng, lần này rốt cục Phác Xán Liệt ném tờ báo sang một bên, cầm áo khoác lên muốn đi ra ngoài tìm người, ai dè vừa mới thay giày thì cửa chính mở ra.

Ờm, là Biện Bạch Hiền đã về.

"Anh. . . muốn đi ra ngoài sao?"

Biện Bạch Hiền nhìn Phác Xán Liệt trong tay cầm chìa khóa xe, bộ dạng muốn đi ra ngoài.

"Không có, vừa trở về"

Oán giận liếc Biện Bạch Hiền một cái, Phác Xán Liệt thở dài một hơi.

Thừa nhận đi, Phác Xán Liệt ngươi rất lo lắng cho cậu ấy.

"Sao hôm nay em về trễ vậy?"

"Không có. . . Vừa mới xong việc"

Biện Bạch Hiền em đang lừa ai đó.

"Ăn cơm tối chưa?"

"Ăn rồi"

Uổng công Phác Xán Liệt xếp hàng nửa tiếng mướt mát mồ hôi để mua KFC cho cậu ấy! Phác Xán Liệt nghĩ sau này sẽ không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn như vậy nữa!

"Ờ"

Phác Xán Liệt tức giận liếc Biện Bạch Hiền một cái sau đó xoay người đi vào phòng, đây là tức giận. = =

Được rồi, Tiểu Bạch bày tỏ cậu cũng đang tức giận đấy!

Nghĩ tới laptop của ông xã nhà mình có hơn 1000 bức ảnh của nam nhân khác, tâm tình quả thực kém đến cực điểm.

Có điều khi Biện Bạch Hiền nhìn thấy trên bàn có một túi KFC to thì tâm tình liền tốt lên, miệng còn lẩm bẩm 'ông xã tốt nhất' các kiểu.

Ôi, Biện Bạch Hiền, tiết tháo đâu?

[Fanfic ChanBaek] ! (Trung trường thiên / Tiểu manh văn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ