48

47 1 0
                                    

Dường như còn có thể ngửi thấy mùi kem đánh răng tươi mát trong miệng Phác Xán Liệt, hơi thở mập mờ phả vào mặt Biện Bạch Hiền, làm mặt cậu đỏ bừng lên.

Giữa lúc đại não của Biện Bạch Hiền còn đang trống rỗng, Phác Xán Liệt thoáng cái đã đem cậu đè lên giường, Biện Bạch Hiền bị cố định trên giường chỉ nhìn thấy Phác Xán Liệt.

"Đừng. . . A"

Phác Xán Liệt tiến lên cắn vào miệng Biện Bạch Hiền, đặc biệt tàn nhẫn, chỉ cần nghĩ đến đôi môi hồng nhuận này vừa bị một người đàn ông khác chạm vào, hắn liền hận không thể nghiền nát đôi môi này.

Hai tay thô bạo xé rách quần áo của Biện Bạch Hiền, ngay cả cúc áo cũng bị kéo đứt ra.

Rất nhanh cơ thể Biện Bạch Hiền đã hiện ra trước mắt Phác Xán Liệt, hắn dừng lại nhìn một chút, ừm, quả thực còn đẹp hơn cả con gái.

Giữa lúc Biện Bạch Hiền thở dốc, Phác Xán Liệt lại cắn một cái lên xương quai xanh của cậu.

"A. . . Đừng cắn. . . "

Vừa cắn vừa hút, ở cổ đã hiện lên một dấu hôn hồng hồng, Phác Xán Liệt lại đi xuống một đường, khiến Biện Bạch Hiền cực kỳ khó chịu.

"A a! Anh. . . Ưm. . . "

Phác Xán Liệt nắm lấy phân thân của Biện Bạch Hiền, dừng việc gặm cắn lại, ánh mắt lạnh như băng hung hăng nhìn chằm chằm Biện Bạch Hiền.

"Trương Nghệ Hưng có chỗ nào tốt?"

Biện Bạch Hiền bị giọng nói nguy hiểm của Phác Xán Liệt làm cho hoảng sợ, ấp úng không nói nên lời.

"Nói, hắn có chỗ nào tốt"

Phác Xán Liệt bắt đầu chà xát phân thân của Biện Bạch Hiền.

"Đừng. . . A. . . Anh ấy. . . rất ôn nhu. . . Hơn nữa. . . A. . . Đối với em rất tốt. . . "

Biện Bạch Hiền ngây ngốc nghĩ rằng chỉ cần mình thành thật trả lời thì Phác Xán Liệt sẽ bỏ qua cho mình, không nghĩ tới như vậy càng khiến Phác Xán Liệt tức giận thêm.

"Anh đối với em không tốt sao?"

"A. . . Anh đối với em. . . Ưm. . . cũng rất tốt. . . A!"

Rất nhanh phân thân của Biện Bạch Hiền đã phun ra chất lỏng màu trắng đục, Phác Xán Liệt quệt một ít lên tay, tìm đúng miệng huyệt nhét một ngón tay vào trong.

"A. . . "

Dị vật xâm chiếm khiến Biện Bạch Hiền kêu lên.

"Vậy hắn còn chỗ nào tốt?"

Phác Xán Liệt cố gắng kiềm chế cơn tức của mình, chậm rãi khuếch trương.

"Ưm. . . Anh ấy rất kiên nhẫn. . . thông thạo đủ loại nhạc cụ. . . còn biết nấu ăn. . . "

Phác Xán Liệt trong lòng liền nguội lạnh, những điều này hắn đều không có.

Ba ngón tay thuận lợi tiến vào, khuếch trương đã gần hoàn tất.

"Còn gì nữa?"

"Anh ấy. . . cười. . . rất đẹp. . . Anh ấy. . . A a a!"

Phác Xán Liệt đột nhiên rút ngón tay ra, cầm phân thân của mình đâm mạnh vào.

[Fanfic ChanBaek] ! (Trung trường thiên / Tiểu manh văn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ