"Ngày mai bọn em tụ tập bạn bè, anh đi cùng em đi ~ "
Cái gì? !
Phác Xán Liệt bỏ tờ báo xuống, vừa định nói không đi, kết quả nhìn thấy đôi mắt long lanh của Biện Bạch Hiền lại do dự một chút.
"Không đi"
Cuối cùng Phác Xán Liệt vẫn quyết định giữ vững tác phong nhất quán của hắn, loại chuyện tụ tập này, từ trước đến giờ hắn mới đi đúng một lần, chính là lúc mới tốt nghiệp đại học, Ngô Thế Huân muốn tụ họp bạn học.
"Đi mà đi mà, anh không muốn gặp bạn bè của em sao ~ "
Sao tôi lại muốn gặp bạn bè của em = =.
"Không muốn"
"Đừng lạnh lùng vô tình như thế mà ~ "
Lạnh lùng chỗ nào, vô tình chỗ nào.
". . . . ."
Phác Xán Liệt tiếp tục lật tờ báo trong tay, Biện Bạch Hiền vẫn không nản lòng mà líu ríu bên tai Phác Xán Liệt.
"Đi mà, bạn bè của em rất thú vị"
Người thú vị là người đáng sợ nhất.
"Bọn họ nhất định sẽ đối đãi với anh nhiệt tình!"
Không cần = =
"Bạn bè của em thật sự rất tốt ~ "
"Có giống em không?"
"Ừ ừ, giống em"
Vậy quả thực quá đáng sợ.
"Ông xã ~ "
Lại là chiêu này Biện Bạch Hiền em có phiền hay không! Có phiền hay không! !
Phác Xán Liệt tiếp tục phân tán sự chú ý bằng cách đọc báo, nhưng Biện Bạch Hiền vây quanh hắn trái một câu 'ông xã' phải một câu 'anh yêu' làm lòng hắn không yên.
"Đừng làm rộn. . . "
"Ông xã ~~ Anh đi nha ~~ Anh tốt nhất"
Biện Bạch Hiền còn nhân cơ hội hôn 'chụt' một cái lên mặt Phác Xán Liệt.
"Ừ. . . "
Aigoo, xấu hổ cái gì chứ.
Vì vậy hắn lại thỏa hiệp một lần nữa = =.
.
.
.Vì vậy sau bữa cơm tối ngày hôm sau, Biện Bạch Hiền kéo Phác Xán Liệt vui vẻ ra khỏi cửa.
"Nhanh một chút nhanh một chút ~ "
Biện Bạch Hiền chạy ở phía trước hướng Phác Xán Liệt vẫy vẫy tay.
Phác Xán Liệt tuy là mặt không có biểu cảm gì, nhưng bước chân đã bất tri bất giác nhanh hơn không ít.
Đi tới cửa nhà Hoàng Tử Thao, Biện Bạch Hiền ấn chuông cửa, một lát sau cánh cửa liền mở ra, nhưng không có ai nghênh đón bọn họ, trong nhà không bật đèn, tối đen như mực, Biện Bạch Hiền nghĩ có thể là mọi người đến chưa đông đủ, vì vậy bèn kéo Phác Xán Liệt vào trong, kết quả hai người vừa bước vào phòng, bốn phương tám hướng lập tức truyền đến tiếng 'xoạt xoạt'.
"A a a a a a"
Biện Bạch Hiền hốt hoảng kêu lên, Phác Xán Liệt ở phía sau nghe được phản ứng đầu tiên chính là muốn bảo vệ Biện Bạch Hiền! Vì vậy hắn ngay lập tức ôm Biện Bạch Hiền vào ngực, gắt gao bảo vệ cậu.
Trong nháy mắt Biện Bạch Hiền cảm thấy ở trong lồng ngực Phác Xán Liệt giống như có một sức mạnh thật lớn bao lấy cậu, bảo vệ cậu, một trận ấm áp len lỏi vào trong tim.
Đúng lúc này đèn trong phòng sáng lên, Biện Bạch Hiền nhìn lại.
Mẹ kiếp! Hoàng Tử Thao, Ngô Diệc Phàm, Chung Nhân, Độ Khánh Thù đang đứng vây quanh bọn họ, trong tay mỗi người đều cầm một bình xịt màu sắc!
Biện Bạch Hiền cảm thấy mình bị một luồng không khí u ám bao quanh, quay đầu nhìn lại ——
Bị xịt màu khắp người khuôn mặt Phác Xán Liệt quả thực còn đen hơn cả mặt Chung Nhân!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic ChanBaek] ! (Trung trường thiên / Tiểu manh văn)
FanfictionAuthor: 符二儿 Editor: Luna Link fic gốc: http://tieba.baidu.com/p/2652212766 Văn án: Trong thực tế, cuộc sống của mỗi con người thật ra không phải bạn muốn nó bình thường vậy thì nó sẽ bình lặng trôi qua, có thể Thượng Đế sẽ nhấc bạn lên vui đùa một c...