29. Mr.Dalziel

756 70 4
                                    

"Này..." Sungmin chìa lon bia về phía hắn.

"Cảm ơn. Tôi không muốn uống."

Y cười trừ đành tự mình mở tu một hơi, ngửa cổ nhìn trời mùa thu cao và đầy nắng. Sungmin cũng chẳng ngờ lại gặp Taehyung ở đây. Ba năm không gặp cậu ta thay đổi nhiều quá. Có lẽ vợ cậu ấy chăm sóc cho cậu ấy rất tốt. Y rất tò mò về cuộc sống của Taehyung khi không còn Yoongi bên cạnh sẽ như thế nào, nhưng xem ra giờ không cần nữa rồi.

"Anh Yoongi sống có tốt không?" Hắn không đặt ánh mắt vào người kia, nhìn xa xăm rồi vu vơ hỏi.

Sungmin quay sang nhìn hắn, bất giác cười nhẹ. Hơn ba năm trời cuối cùng vẫn là không thể quên.

"Cậu ấy sống rất tốt."

"Vậy tốt rồi." Taehyung thu lại dáng vẻ bình thản, mặt cúi xuống nhìn những đám cúc dại dưới chân.

"Cậu không tò mò trong ba năm qua anh ấy đã làm gì và sống như thế nào sao?" Y thắc mắc trước dáng vẻ vô tư lự của hắn. Có thật hắn còn nhớ Yoongi, hay đã thực sự quên một nỗi tương tư dài đằng đẵng.

Taehyung cười trừ, lúc này mới đặt tầm mắt vào người bên cạnh.

"Tôi còn tư cách để biết anh ấy đã sống như thế nào hay sao?"

Nói rồi hắn quay lưng bỏ đi, bóng lưng dài trải trên những thảm hoa cúc trắng mọc dại. Người ta thấy sự cô độc và lạnh lẽo ở những bước chân ấy. Mấy mươi mùa qua đi vẫn là bóng lưng ấy hiu quạnh đến đau lòng. Dù yêu hay không yêu vẫn là cô đơn đến tận cùng sâu thẳm.

"Rảnh hãy đến nhà tôi chơi." Sungmin hét về phía hắn với lời mời thân thiện.

Taehyung vẫn thản nhiên bước đi đưa tay trái làm biểu tượng đồng ý với y.

-

Hắn trằn trọc trên chiếc giường lớn, tay gác lên trán trầm mình trong những suy nghĩ miên man về anh. Hắn biết anh ở California nhưng thật không nghĩ anh sẽ ở đây, cùng khu phố với hắn.

Taehyung không tính gặp lại Yoongi nữa, hắn đã từng có ý định đó trước đây, đó cũng là lý do hắn đến đây. Khi gặp lại Sungmin thì ý nghĩ đó cũng chẳng còn nhen nhón. Hắn phải chấp nhận việc anh đã thực sự tìm được tình yêu của đời mình, việc anh đang sống rất hạnh phúc với người anh yêu. Cũng giống như anh chấp nhận việc hắn phản bội và rời xa khỏi cuộc đời hắn.

Anh đã làm được nhưng hắn không làm được.

"Bố không ngủ sao?"

Nhóc con chui từ cuối giường lên, ôm chặt lấy bố nó. Thằng nhóc lại muốn ngủ với bố nữa rồi. Hắn cho Taehyuk ngủ riêng vì cái tướng ngủ của thằng bé rất xấu, xấu y chang hắn vậy. Thế mà ngủ cùng với Yoongi bao nhiêu năm anh vẫn chịu được, hắn cũng đến thấy anh tài giỏi.

Thằng nhóc đáo để chui vào áo bố nó luồn qua chiếc cổ áo rộng để hở vài cụm tóc lởm chởm.

"Taehyuk hư quá. Sao lại chui vào áo bố vậy nè." Hắn ôm lấy thằng nhỏ lăn qua lăn lại trên giường khiến thằng nhóc thở không được la lên oai oái như sắp khóc.

Taegi | Người anh thương năm ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ