33. Về Hàn Quốc với em, anh nhé

999 67 3
                                    

Mặt trời đã lên cao lưng chừng, Yoongi vẫn rúc trong chiếc chăn ấm, sự mệt mỏi kéo anh vào cơn ngủ sâu dù nắng đã hắt vào mặt, lan khắp phòng.

"Yoongi à, dậy thôi anh."

Taehyung nằm đè lên người yêu, tay mơn trớn vài sợi tóc lòa xòa của anh. Yoongi xoay người đẩy cục tạ đang đè lên mình, giật tấm chăn kéo lên tận trán.

"Em đi ra chỗ khác chơi, cho anh mày còn ngủ."

"Không muốn." Hắn ai oán khi bị anh đá không thương tiếc, nhảy vọt lên giường ôm cục bông vào lòng.

Anh không phản kháng, mặc kệ cho cái tên to xác kia muốn làm gì thì làm, anh đây chỉ muốn ngủ thôi.

"Yoongi à, hay mình vận động một tí cho đỡ mệt nha anh." Hắn cười ranh mãnh, tay luồn vào trong chăn tìm đến eo anh mà xoa nắn.

Yoongi vặn vẹo vì đôi tay lạnh của hắn đang du lịch trên người anh. Không nhanh không chậm anh thẳng chân đạp hắn bay xuống giường.

"A..." Taehyung la lên oai oái, mắt hậm hực nhìn con mèo nhỏ đang cuộn trong chăn.

"Sao anh lại đạp em?"

Yoongi hé chiếc mền, chui cái đầu nhỏ với mái tóc bù xù giọng ngai ngái, nói tiếng địa phương đặc sệt như mấy ông chú say rượu.

" nh chưa băm mày là may lắm rồi đấy."

Hắn ấm ức la lên. "Anh có phải người yêu em không thế. Anh nỡ đối xử với em như vậy. Em chính thức giận anh Min Yoongi."

Taehyung nói xong bỏ ra ngoài. Còn anh vẫn thản nhiên thu mình trong chăn đánh một giấc ngon lành đến tận xế trưa mới chịu dậy. Nói gì thì nói, tối hôm qua anh vẫn là người chịu thiệt, hắn nằm trên thì biết thế nào là đau, chỉ có mỗi việc hưởng thụ. Nhưng dù sao bù lại, người nhỏ tuổi hơn rất biết điều, biết điều một cách đáng ghét. Anh đã nói không làm nữa đi ngủ đi, vậy mà vẫn quần nhau đến tận sáng. Hắn là người chứ có phải trâu đâu mà cày cấy quá độ như thế chứ. Tốt nhất là cứ tránh xa Taehyung một thời gian, cho hắn hưởng nhiều quá người bị thiệt là anh.

Cuối cùng thì Yoongi cũng chịu ngóc đầu dậy, nhìn quanh nhà thấy vắng tanh không bóng người. Kéo mình khỏi đống chăn gối lộn xộn, anh bước vào phòng tắm chải chuốt lại bản thân. Nhìn mình trong gương Yoongi giật mình xém đánh rơi cả tuýp kem đánh răng đang cầm trên tay.

"Gì đây? Cắn gì mà mạnh thế. Kim Taehyung đúng là đại ác ma, đồ tư bản háo sắc."

Anh rít lên trong gương xong xuôi nhanh nhẹn tìm trong tủ đồ của hắn có chiếc áo cao cổ nào không, ra đường với bộ dạng này người ta không cười vào mặt anh, anh cũng xấu hổ ngước mặt không nổi. Yoongi bơi trong chiếc áo cổ lọ thùng thình của Taehyung. Anh lang thang trong căn nhà lớn tìm bóng dáng hắn.

"Taehyung à, Taehyung... Đi đâu rồi nhỉ?"

Anh đi đến phòng bếp mở tủ lạnh thì thấy tấm note được dán ngay cửa, vội vàng ngó xem. Là chữ của ai ngoài hắn nữa.

"Vẫn xấu như ngày nào."

Anh buông một câu rồi bắt đầu chăm chú vào nội dung trong tờ note.

Taegi | Người anh thương năm ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ