32. Wonder wall

1K 69 0
                                    

"Em để thằng nhóc bên nhà anh với Sungmin không sợ thằng bé sẽ quậy banh cái nhà của anh sao? Đến lúc đó anh sẽ bắt đền em."

"Được, được em sẽ đền."

Hắn cười khổ ôm người yêu cuộn trong chăn.

Vén bức màn đêm, một chiếc trăng thanh mát xà vào căn phòng nhỏ với hai thân ảnh đang ngủ trên chiếc nệm êm. Cái bóng dáng tròn vành vạnh của mặt trăng như một chiếc đĩa bạc khổng lồ treo lơ lửng. Nền trời là một chiếc áo nhung thướt tha trải dài màu đen tuyền, những ngôi sao chưa kịp ẩn náu lấp ló tạo thành những gợn sóng nhỏ lăn tăn.

Đã bao lâu rồi bầu trời về đêm mới đẹp đến như vậy. Những tia sáng màu bạc ẩn hiện sau lớp rèm trắng tinh, một vài vương trên bậc cửa sổ, số còn lại len lét rúc trên mái tóc, chạy qua mặt, rích rắc trên tấm chăn mềm trải dài trong căn phòng.

"Trăng đẹp quá. Yoongi."

"Ừm..."

Anh nằm yên lặng trong vòng tay to lớn của hắn, cảm nhận nhịp đập đang thổn thức sau lưng mình. Tuổi trẻ họ đã từng khao khát về một thế giới nhộn nhịp, trải đầy sắc xuân, với những hoài bão, những mong muốn; một thế giới xô bồ, cuộn trong guồng quay của tiền tài, danh vọng, địa vị, quyền lực, đam mê, ước mơ. Đến cuối cùng khi đã đứng bóng thứ người ta khao khát nhất chính là được yên yên, bình bình sống bên cạnh những người mình yêu thương.

BTS. Cái tên đã phải đánh đổi tất cả để có được vinh quang. Cái tên đã sẵn sàng quên mình để cống hiến. Cái tên làm nên lịch sử hùng vĩ. BTS là sống, là khát khao, là nỗ lực, là kiên trì, là bản lĩnh. Những năm tháng ấy đã từng có một BTS như thế.

ARMY. Cái tên yêu thương 7 con người không vì một lý do gì. Cái tên sẵn sàng đứng lên bảo vệ, đấu tranh. Cái tên luôn luôn sát cánh, là hành trang quý giá nhất. ARMY là yêu, là cho đi, là vui vẻ, là hạnh phúc, là niềm tin, là sức mạnh, là chỗ dựa tinh thần. Những năm tháng ấy đã từng có một ARMY như thế.

Và cũng những năm tháng ấy có một Min Yoongi, có một Kim Taehyung, có một tình yêu đẹp.

Yoongi cựa mình quay mặt áp sát lên bờ ngực vững chãi của hắn. Những cái ôm căn bản chẳng đủ cho những ngày tháng nhớ mong da diết. Những cái ôm không thể bù đắp cho những thương tổn từng hiện hữu.

Yoongi áp sát chặt hơn, hai tay luồn qua cổ hắn, ghì khuôn mặt Taehyung áp sát gương mặt mình. Những hơi nóng phả ra quyện với nhau khiến cả hai chập chờn trong những cơn say của chính mình. Hắn vòng tay ôm sát eo anh, kéo cả cơ thể về phía trước cho đến khi không còn một khe hở.

"Em không hôn anh sao?"

Yoongi dùng chất giọng lè nhè như người say rượu của mình thoát ra những âm lí nhí đủ để mình hắn nghe thấy, đủ để cho mình hắn thôi.

Taehyung chà sát chiếc mũi ấm nóng của mình lên chiếc mũi đang ửng hồng của anh. Có phải Yoongi đang quyến rũ hắn không, hay do ánh trăng mờ càng lung linh thêm vẻ khả ái của anh. Cả cơ thể hắn nóng rực những cái ôm lại càng gắt gao hơn, nhưng chưa một lần nào muốn tiến tới vì hắn còn...

"Em muốn có sự cho phép của anh. Yoongi"

Chất giọng trầm khàn nam tính của hắn thành công khiến cậu bé phía dưới của anh ngóc đầu. Yoongi trong lòng tự chửi rủa chính mình, bản thân thật sự không có tiền đồ, mới có vậy đã phất cờ rồi, lại còn đi quyến rũ người ta.

Taegi | Người anh thương năm ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ