Nghe thấy lời nói của Kazuha, Aether mới mở lời kể lại. Nhưng đương nhiên không kể hết toàn bộ mà chỉ kể sơ vài chi tiết và còn lại là bịa đặt. Trong khi nghe Aether trình bày, Kazuha luôn nhìn Aether với ánh mắt dịu dàng khiến Aether dù đang tự nói chuyện mà mặt phải đỏ từ từ. Sau khi kể xong, Aether nói:
- Vậy cậu nghĩ cậu bạn đó phải làm sao ? - Aether nhìn Kazuha với ánh mắt mong ngóng.- Hmmm, mình nghĩ chắc cậu bạn đó phải yêu người kia lắm mới ra quyết định đau khổ đó đúng không ?
Nghe câu hỏi của Kazuha, Aether gật đầu liên tục. Thấy Aether gật đầu, miệng Kazuha cười nhẹ rồi trong đầu liên tưởng đến một chú cún con. Rồi sau mấy phút suy nghĩ, Kazuha nói:
- Mình có cách này, cậu ghé tai lại đây mình nói cho.Nghe lời Kazuha, Aether đi qua băng ghế của Kazuha rồi ghé tai vào sát người Kazuha. Kazuha thì thầm vào tai của Aether. Hơi thở thoát ra từ miệng Kazuha thổi vào tai Aether khiến cho Aether có chút nổi da gà. Sau khi nghe lời thì thầm của Kazuha, Aether la lớn:
- Hả ?! Sao được chứ ?!Aether la lớn khiến mọi người xung quanh quán ai cũng nhìn chằm chằm về phía bàn hai người họ. Cảm thấy mọi người nhìn mình thì Aether mới xấu hổ ngồi xuống nói nhỏ với Kazuha:
- Này, cậu nghĩ cách này được sao ?- Tùy cậu thôi. Đây chỉ là cách của mình. - Kazuha nhìn Aether.
- Nhưng mà mình nói đây là việc của bạn mình mà sao cậu lại nói là của mình chứ. Ahaha. - Aether gãi đầu.
Kazuha không nói gì mà chỉ nhìn Aether cười, thấy vậy Aether chỉ biết thở dài. Sau một hồi ngồi ăn bánh, uống nước thì cả hai mới chia tay nhau về nhà. Aether sau khi nói chuyện với Kazuha thì cũng đỡ muộn phiền. Cậu nhìn đồng hồ thì thấy cũng đã trễ nên chạy vội về nhà. Về đến nhà, lúc này, Lumine mới từ phòng tắm đi ra. Thấy Aether, cô lo lắng chạy lại:
- Này, anh đi hóng mát sao mà lâu thế ? Em gọi anh mãi mà không được. Có biết em lo lắng lắm không hả ? - Lumine nhéo hai má Aether.- A...An nhin nhỗi (Anh xin lỗi). E buôn an nha nhi, nhau nhá (em buông anh ra đi, đau quá) - Aether bị Lumine nhéo má đau đớn
- Cho chừa cái tật đi chơi không biết giờ về. - Lumine chống nạnh.
Tuy lo lắng nhưng Lumine cảm thấy vui vẻ vì Aether đã vui trở lại, không còn ủ rũ nữa. Hai anh em ngồi vào bàn ăn cơm, thấy anh mình ăn cơm ngon miệng khiến cô an tâm. Nhưng cô vẫn không biết Aether vì chuyện gì mà lại đau lòng đến vậy. Cô muốn hỏi nhưng lại thôi vì không muốn khơi gợi lại nỗi buồn của Aether. Trong lúc Lumine đang chật vật trong lòng thì Aether cất tiếng:
- Mấy ngày nay, có lẽ anh làm em phải lo lắng nhiều rồi. - Aether cười nhẹ.- Không đâu, mình là anh em mà. Chỉ cần anh buồn và cần người chia sẻ thì em sẽ luôn ở bên cạnh để an ủi anh. - Lumine ôm Aether khiến cậu thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy điều gì làm anh buồn vậy ? Nếu anh không muốn nói cũng không sao.
Thế là Aether kể lại chuyện cho Lumine nghe tất cả, chỉ giấu chuyện về Paimon và việc mình đến từ tương lai. Nghe Aether có thể trải lòng làm Lumine cũng an tâm phần nào. Sau khi kể xong thì Lumine chỉ nắm tay Aether rồi cười nhẹ nhàng. Nhìn thấy nụ cười của Lumine thì lòng Aether cũng vơi đi gánh nặng rồi sau đó cả hai về phòng của mình. Về tới phòng của mình thì Aether nhớ lại cách của Kazuha đã nói: "Hay là cậu giả bộ hẹn hò với mình để người ấy chán nản mà từ bỏ đi.". Nhớ lại câu nói của Kazuha khiến Aether đỏ cả mặt và đập đầu vào tường liên tục vì xấu hổ. Nhưng cậu suy nghĩ rằng cũng phải làm theo cách của Kazuha thử chỉ vì chả còn con đường nào khác. Rồi cậu chợt nhớ tới Paimon nên lên tiếng gọi Paimon:
- Paimon ? Cô có ở đây không ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[XiaoAether] Người yêu đến từ tương lai.
FanfictionSau một sự cố đau buồn khiến Aether đau khổ suốt ngày. Rồi từ đâu xuất hiện một cơ hội cho cậu có thể xoay chuyển mọi thứ. Liệu Aether có làm được ?