Tác giả: Chương này có chứa phần mang tính chất RAPE nhẹ. Ai không thích vui lòng không đọc. Xin cảm ơn mọi người !!! 🥰❤️😘
Paimon vội vàng bay ra khỏi phòng, cô nhìn xung quanh để tìm kiếm người giúp đỡ. Thế nhưng đáp lại sự kì vọng của Paimon thì bên ngoài chả có lấy một bóng người. Paimon suy sụp, nước mắt cô bắt đầu tuôn trào ra. Cô càng cố gắng quẹt đi thì nước mắt càng trào ra nhiều hơn. Paimon tự trách bản thân vì chẳng thể làm được gì để cứu Aether, trách tại sao lại có luật chẳng thể tác động lên con người.
Paimon ngồi xuống đất khóc như một đứa trẻ, cô hoàn toàn không biết phải làm như thế nào mới được. Bỗng hình dáng của một người chợt xuất hiện trong đầu cô. Paimon biết rằng chỉ có người này mới có thể cứu được Aether. Không chần chừ, Paimon lập tức thi triển phép thuật để tìm kiếm. Ngay khi biết được vị trí Paimon nhanh chóng bay ra khỏi nơi đó và hi vọng rằng vẫn còn thời gian để cứu vãn tất cả.
Xiao chạy mọi nơi để tìm kiếm Aether, cậu tra hỏi bất kỳ người nào mà mình gặp được. Nhưng đáp lại hi vọng của Xiao thì câu trả lời duy nhất mà cậu nhận được chỉ là cái lắc đầu của người qua đường. Thời gian lúc này đã chuyển tối, những ánh đèn neon dần bật lên, không khí cũng dần se lạnh hơn.
Đứng nhìn dòng người qua lại, Xiao cảm thấy bất lực và tức giận. Bất lực vì chẳng có một chút tin tức gì của Aether, tức giận vì bản thân chẳng ở bên để bảo vệ lúc Aether cần nhất. Cậu có thể cảm thấy rằng có lẽ bây giờ Aether đang rất sợ hãi và đang cần mình bên cạnh. Đang chìm vào những suy nghĩ thì một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai:
- Không sao đâu. Mình tin rằng bây giờ Aether vẫn an toàn. Chúng ta phải có niềm tin đúng chứ ? - Venti cười mỉm.
- Ừm.
Xiao biết rằng đằng sau những lời động viên ấy là những âu lo và bất an. Cậu có thể thấy rõ rằng Venti đang rất lo lắng nhưng vẫn cố gắng tích cực để mình không buồn thêm. Đang định cất tiếng nói tiếp thì một giọng nói lạ thì thầm vào tai của Xiao:
- Aether đang ở khách sạn E. Mau lên đi vì cậu ấy đang gặp nguy hiểm.
Xiao bất ngờ nhìn xung quanh nhưng lại chẳng thấy ai. Cậu không biết là giọng nói xuất hiện từ đâu hay là của ai nhưng lại có một cảm giác rằng cậu cần phải tin tưởng vào nó. Với ý nghĩ đó, Xiao nhanh chóng quay lại nói với Venti:
- Mình biết Aether đang ở đâu rồi.
- Sao...sao chứ ?! Cậu ấy đang ở đâu ? - Venti bất ngờ.
- Khách sạn E. Bây giờ mình tới đó trước, cậu đi báo với mọi người đi. - Xiao quay đi.
- Đợi đã, mình sẽ đi chung với cậu. Mình sẽ nhắn tin cho mọi người để họ biết. Với lại hai người sẽ tốt hơn một người đúng không ? - Venti nắm tay Xiao.
Nói rồi, hai người cùng nhau nhanh chóng chạy đến địa điểm đó. Ngay khi tới nơi, Xiao lập tức chạy lại bàn tiếp tân rồi nói:
- Anh chị có thể cho em biết rằng cậu trai này đang ở phòng nào không ? - Xiao giơ điện thoại ra.
- Xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể tiết lộ thông tin của khách hàng. - Nữ tiếp tân nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[XiaoAether] Người yêu đến từ tương lai.
FanfictionSau một sự cố đau buồn khiến Aether đau khổ suốt ngày. Rồi từ đâu xuất hiện một cơ hội cho cậu có thể xoay chuyển mọi thứ. Liệu Aether có làm được ?