Thời gian thấp thoáng trôi qua thì đã đến cuối tuần, ngày hẹn đến nhà Aether để học nhóm cũng đã tới. Lúc này trong một căn phòng nọ, tiếng chuông đồng hồ đang reo lên inh ỏi, Aether lom khom ngồi dậy tắt đồng hồ. Cậu chậm rãi đi vệ sinh bản thân trong lúc còn đang buồn ngủ. Nay là ngày Lumine nấu ăn nên lúc Aether ra khỏi phòng đã ngửi được mùi thơm của đồ ăn. Nhìn thấy đồ ăn, Aether vui vẻ ngồi vào bàn ăn một cách ngon lành, Lumine lúc này mới ngồi xuống bàn ăn rồi nói:
- Nay em có buổi họp của câu lạc bộ nên em sẽ lên trường tí rồi về.
- Ừm...em...nhum...vui vẻ - Aether vừa nhai vừa nói.
- Đừng có vừa ăn vừa nói. - Lumine cốc đầu Aether.
- Mà nay anh có công việc gì không ?
- Việc ấy hả ? Hình như... - Aether suy nghĩ.
Ngay khi Aether vừa nói thì tiếng chuông cửa chợt vang lên khiến cho trí nhớ của Aether ùa về nhanh như xe mô tô chạy ngoài đường. Cậu nhớ ra rằng mình nay có một buổi học nhóm và đã đến giờ gặp mặt. Lúc này, Aether nhìn lại bộ đồ của mình thì thấy mình vẫn đang mặc đồ ngủ nên vội vàng chặn Lumine ra mở cửa rồi nắm chặt lấy vai em gái run rẩy:
- Lumine, đừng mở cửa cho đến khi anh bảo nha !
- Sao chứ ?! - Lumine khó hiểu.
- Nay anh có buổi học nhóm mà lại quên mất nên anh chưa thay đồ. Em chờ anh 5 phút thôi.
Nói xong, Aether nhanh chóng chạy vào trong phòng mình để thay đồ. Lúc này ở ngoài cửa thì mọi người trong khu phố đều đang tụ tập trước cổng nhà của hai anh em để nhìn ngắm những chàng trai đẹp đứng ở trước cửa. Xiao thì đang đứng dựa vào tường - hôm nay thì cậu mặc một chiếc hoodie màu đen đặc trưng, phía dưới là một chiếc quần jean sành điệu kèm theo cái ba lô đen được đeo bên một vai. Kazuha lúc này đang lướt chiếc điện thoại - cậu mặc một chiếc áo len dài tay màu trắng, khoác thêm chiếc khăn màu đỏ quanh cổ mình, ở dưới thì quần đen dài và trên vai là ba lô nhỏ. Venti thì đang lấp ló ngay cửa vì bấm chuông nhưng chẳng thấy ai trả lời - cậu thì mặc đồ đơn giản, trên đầu vẫn mang chiếc nón xanh thân thuộc, mặc chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần thun màu nâu.
Đang nôn nóng vì chẳng ai ra mở cửa, Venti định hét lớn thì cánh cửa đột ngột mở ra khiến cậu giật mình. Aether đứng ngay cửa thở gấp vì phải chạy vội ra, thấy vậy Xiao lo lắng hỏi:
- Này, cậu không sao chứ ? Sao đổ mồ hôi nhiều quá ?
Xiao định vươn tay ra chạm vào mặt Aether thì bị Kazuha đẩy qua một bên khiến cậu tức điên lên. Kazuha không quan tâm mà nghiên người xuống gần Aether xong mỉm cười:
- Này, có phải cậu nôn nóng gặp mình quá nên mới như thế không ?
- À thì... - Aether ấp úng.
Đang không biết phải trả lời như thế nào thì Venti chen ngang như một vị cứu tinh cứu vớt Aether:
- Này, hai cậu cho cậu ấy chút không gian đi. Mình đứng ở đây nãy giờ mệt rồi nên vào nhà thôi.
- Đúng rồi, các cậu vào đi.
Aether mỉm cười rồi ra hiệu cảm ơn Venti. Lúc này, Lumine từ trong bếp đi ra, nhìn thấy Kazuha, cô bé hết hồn la lớn:
BẠN ĐANG ĐỌC
[XiaoAether] Người yêu đến từ tương lai.
FanfictionSau một sự cố đau buồn khiến Aether đau khổ suốt ngày. Rồi từ đâu xuất hiện một cơ hội cho cậu có thể xoay chuyển mọi thứ. Liệu Aether có làm được ?