Chương 11

1.1K 108 15
                                    

Nghe thấy câu nói đó của Xiao, trái tim của Aether dường như bị một thứ gì đó đâm xuyên qua. Máu cứ chảy không ngừng, những tổn thương dần chồng chất lên trái tim nhỏ bé ấy khiến đầu óc chẳng thể nào nghe được gì xung quanh. Dường như lúc này Aether đang chìm dần vào những suy nghĩ của bản thân, bóng tối như đang dần chiếm lấy thân thể cô đơn.

Aether biết rằng nếu Xiao quen người khác mà không phải cậu thì cậu sẽ không phải gặp số phận bất hạnh. Nhưng trái tim vẫn cảm thấy rất đau vì cậu đã yêu Xiao quá nhiều, tình cảm này dường như đã quá lớn khiến Aether khó có thể buông bỏ được.

Đang chìm vào những suy nghĩ của bản thân thì một cánh tay đặt nhẹ lên vai. Sự va chạm ấy đã kéo Aether như trở về thực tại, cậu giật mình quay qua theo bản năng. Lúc này Kazuha bất ngờ nắm chặt hai vai Aether:

- Aether sao...sao...cậu lại khóc ?!

Nghe Kazuha nói vậy, Aether chợt nhận ra là hai dòng nước mắt đang tự vô thức chảy ra liên tục. Cậu liền nhanh chóng quẹt đi những giọt nước mắt ấy, cố gắng kiềm nén đi nỗi buồn đang dần lan rộng ra. Nhưng càng cố kiếm nén thì nước mắt càng trào ra nhiều hơn, người càng run rẩy mạnh hơn. Biết rằng chẳng thể nào che giấu được nữa, Aether nhanh chóng cầm cặp chạy đi. Thấy thế, Kazuha liền vội la lớn:

- Aether...đợi đã !!!

Nghe thấy người khác gọi tên Aether, Xiao liền nhanh chóng nhìn về phía phát ra giọng nói. Định chạy lại chỗ đó thì cô gái ấy nắm chặt bàn tay và giữ chặt Xiao lại:

- Cậu...cậu...chưa trả lời câu hỏi của mình mà lại đi đâu thế ?

- BUÔNG RA. - Xiao nổi giận.

- Mình...mình...không buông. Cậu phải trả lời mình đã. - Cô gái kiên quyết.

- Nói cho cô biết, tôi đây chỉ yêu một người duy nhất. Đó chính là Aether. Ngoài cậu ấy ra thì tôi chẳng quan tâm đến ai khác. Đó chính là câu trả lời của tôi. Còn bây giờ phiền cô buông tôi ra, tôi đây đang có việc. - Xiao trừng mắt nhìn cô gái.

Nói xong, Xiao nhanh lấy tay mình ra khỏi người kia rồi lập tức bỏ đi mà không cho người kia nói lời nào. Bị từ chối, cô gái nắm chặt hai tay lại rồi lẩm bẩm với một giọng đầy sự căm ghét:

- Aether...cậu sẽ phải trả giá vì đã cướp đi Xiao của tôi.

Xiao nhanh chóng chạy đến chỗ phát ra tiếng. Nhưng khi đến nơi thì cậu thấy Aether lúc này đã ở phía xa, định chạy theo thì bị Kazuha chắn lại. Xiao nhìn Kazuha tức giận:

- Này, tránh ra. Tôi lúc này không muốn gặp cậu.

- Cậu đã làm cho cậu ấy khóc rồi mà còn dám đuổi theo nữa à ?

Nghe Kazuha nói vậy, Xiao mới ngầm nhận ra kế hoạch mà Kazuha đã vạch ra. Tức giận, Xiao nắm chặt lấy cổ áo của Kazuha rồi nói:

- Có phải chính mày đã lừa tao tới đây đúng không ? - Xiao nhăn mặt.

- Ha...đúng đó thì sao ? - Kazuha nhếch mép.

- Chính tao đã nhân lúc Aether đi chỗ khác để lấy điện thoại của cậu ấy để nhắn tin cho mày. Tao không ngờ mày cũng không nhận ra đó là cú lừa cho đến tận bây giờ. Tao phải cho Aether thấy rằng khi ở bên mày thì thứ mà cậu ấy nhận được chỉ là đau khổ và nước mắt thôi. - Kazuha nhếch miệng cười.

[XiaoAether] Người yêu đến từ tương lai.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ