Ngay lập tức, người quản lý nhà hàng bước ra khẩn trương cúi đầu chào người đó. "Không biết Hắc tiên sinh đây ghé thăm, nhà hàng chúng tôi không kịp nghênh tiếp từ xa. Xin tiên sinh bỏ qua cho."Người đứng giữa đám người mặt đồ đen thân hình khá cao nhưng đầy sự ngạo mạn. Gương mặt hoàn hảo đến mức không tưởng, cả người toát lên khí chất vương giả.
"Chỉ là nhất thời hứng thú ghé thăm." Hắn cất giọng ý cười nhưng lại rất lạnh lùng.
"Vậy xin mời ngài..." Người quản lý lễ phép đưa tay trực tiếp mời Hắc Vĩ Thiết Lãng đi vào trong.
Nhưng hắn lại giơ tay lên ý nói không cần. Ánh mắt đen thẳm ngước lên dò tìm một lượt trong nhà hàng. Rồi bất chợt, đôi mắt hắn khựng lại ở một bàn gần phía cửa sổ. Ngay lập tức, ánh mắt hắn lóe lên một tia sắc bén.
Hắc Vĩ Thiết Lãng cất giọng ra lệnh với người quản lý: "Đuổi hết khách đi. Tối hôm nay ta muốn bao cả nhà hàng!"
"Nhưng thưa ngài..." Anh ta sợ sệt trả lời.
"Sao? Muốn tự các người mời khách đi hay tự ta đuổi?" Hắn thấp giọng lạnh như băng.
"Xin ngài bớt giận. Tôi đuổi tôi đuổi... Xin ngài chờ trong giây lát."
Người quản lý khẩn trương đáp. Sợ rằng nếu như làm trái ý người này thì nhà hàng Thiên Minh ngay lập tức sẽ biến thành đống tro tàn giữa lòng thành phố.
Ở đất Bắc Kinh này, ai còn không biết danh tiếng của Hắc Vĩ Thiết Lãng. Một ông trùm Mafia lãnh khốc, hung tàn, đứng đầu Tam Miêu hội. Chỉ cần một cái phẩy tay của hắn thì cái nhà hàng bé nhỏ này sẽ đổ nát hơn cả nhà hoang.
Anh ta ngay lập tức gọi mấy người phục vụ, mời khách rời đi. Thà rằng để nhà hàng mang tiếng trong một đêm còn hơn là để nó bị phá huỷ hoàn toàn. Người cao cao tại thượng kia nếu như đã muốn hủy thì chắc chắn phải hủy, muốn phá thì chắc chắn phải phá. Nếu muốn giết thì chắc chắn phải chết.
"Xin lỗi quý khách, chúng tôi hôm nay đóng cửa sớm. Mong quý khách thông cảm." Người quản lý đứng trước bàn ba người có chút dè dặt nói.
"Đóng cửa? Giờ này mới có 7 giờ, chúng tôi vẫn còn đang ăn mà." Ushijima lên tiếng một cách khó chịu.
Nguyệt Đảo Huỳnh ngồi đối diện đưa mắt nhìn xung quanh, thấy mấy người phục vụ tuần tự mời khách đi ra ngoài hết. Trong lòng cảm thấy khó hiểu.
Trong lúc người quản lý đang khó xử không biết phải nói sao thì đột nhiên có tiếng nói uy nghiêm vang lên từ phía sau.
"Những người đó không cần mời đi, để họ lại."
Ba người theo tiếng nói hướng mắt về phía kia. Từ phía sau người phục vụ, xuất hiện một người mặc âu phục đắt tiền, dáng người cao lớn uy nghiêm. Gương mặt đẹp như tượng tạc, mị hoặc. Thần thái vương giả xen lẫn sự ngạo mạn khinh người. Cả người toát lên khí chất áp đảo hoàn toàn những người có mặt trong đó. Sau lưng hắn còn có cả toán người mặc đồ đen mặt mũi dữ tợn. Nhìn qua đã biết vị thế không hề tầm thường, càng không dễ động vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạy dỗ Hắc thiếu gia
Fanfiction-CHUYỂN VER/EDIT- Fic gốc: Dạy dỗ vị hôn phu Tác giả: Tiểu Yết 📌Hắc Vĩ Thiết Lãng x Nguyệt Đảo Huỳnh ‼️Nhân vật, bối cảnh ở Trung Quốc; hình tượng nhân vật dựa trên Kuroo, Tsukishima và một số nhân vật khác trong Haikyuu! ‼️Cảm thấy không hợp vui...