...Biệt thự KT...Những chiếc xe màu đen như đàn báo phóng nhanh trên đường và đỗ xịch lại trước cổng ngôi biệt thự to lớn. Một ngôi biệt thự sang trọng, cổ kính nhưng không kém phần u ám, cô tịch, không một bóng người.
Tên vệ sĩ vừa bước xuống mở cửa xe ra, Hắc Vĩ Thiết Lãng ngay lập tức lôi cậu vào trong ngôi biệt thự. Nguyệt Đảo Huỳnh cố dùng dằng thoát khỏi tay hắn nhưng hắn càng siết chặt tay cậu hơn.
Hắn kéo cậu vào phòng khách mới chịu buông tay cậu ra. Nguyệt Đảo Huỳnh liền tức giận lên tiếng: "Đây là đâu? Anh đưa tôi đến đây làm gì?"
"Từ bây giờ đây sẽ là nơi ở mới của em." Tiếng hắn chậm rãi vang lên.
"Anh nói cái gì?" Nguyệt Đảo Huỳnh trừng mắt nhìn người kia.
Thiết Lãng vẫn rất kiên nhẫn trả lời cậu, giọng không chút cảm xúc. "Từ bây giờ em sẽ sống tại ngôi biệt thự này cùng với tôi."
Nguyệt Đảo Huỳnh cảm thấy lời nói của hắn vô cùng nực cười. "Hắc thiếu gia, đầu óc anh có phải là có vấn đề hay không? Vì sao tôi phải sống ở đây cùng với anh?! Nếu tôi nhớ không lầm anh và tôi không còn quan hệ gì với nhau từ mười năm trước rồi!"
"Em cho rằng em phủi tay một cái, phủi bỏ hết tất cả thì có thể quay lưng lại với tôi hay sao?! Nguyệt Đảo Huỳnh, tôi nói cho em biết, em đừng hòng!" Hơi thở của hắn đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nhuốm màu u ám.
Cậu trên môi nở một nụ cười lạnh. "Tôi nghĩ Hắc thiếu gia anh trí nhớ không được tốt thì phải. Người rũ bỏ tất cả chẳng phải là anh sao? Chẳng phải chính anh đã nói đây là kết cục mà anh mong muốn hay sao? Chính là bản thân anh đã tự lựa chọn, tôi không hề ép uổng gì anh!"
Là hắn không muốn bị ràng buộc, là hắn muốn được thoát khỏi gọng kìm của cha mình, muốn rũ bỏ tất cả mà không nghĩ đến hậu quả. Hắn muốn được tự do, muốn làm điều hắn thích, muốn được xưng vua trong cái xã hội kia. Là chính hắn lựa chọn hết tất thảy. Tại sao bây giờ lại quay sang trách móc cậu?
Ánh mắt Thiết Lãng càng lúc càng như một hố sâu vực thẳm, lạnh lẽo như băng. "Đúng, lúc đó là do tôi lựa chọn cho nên bây giờ cũng là do tôi quyết định."
Nghe hắn nói, cậu càng tức giận. "Anh có quyền gì?!"
"Tôi sẽ cho em biết." Vừa dứt lời, Thiết Lãng ngay lập tức tiến đến một tay hắn bắt lấy hai tay cậu ra phía sau lưng rồi dùng thân hình của mình ép cậu vào tường. Tay còn lại giữ chặt cằm cậu, do hành động của hắn quá nhanh vì vậy mà thành công chiếm lấy môi cậu. Nguyệt Đảo Huỳnh cố vùng vẫy nhưng càng bị hắn ép chặt vào tường.
Hắn cuồng dã mút lấy cánh môi anh đào ngọt ngào. Lưỡi hắn chui vào khoang miệng ướt át mà khuấy đảo, quấn lấy lưỡi cậu mạnh mẽ ma sát. Hơi thở của hắn phả vào gương mặt cậu nóng hổi. Toàn thân cậu đều bị hắn ép chặt vào tường không một kẽ hở. Nụ hôn nóng bỏng của cả hai làm dục vọng của hắn bắt đầu thức dậy.
Lúc sau, Nguyệt Đảo Huỳnh cắn mạnh vào môi hắn, ngay lập tức mùi máu tanh lan ra, nhân cơ hội này mà cậu vùng ra được, tay vung lên đấm vào mặt hắn rồi dùng hết sức của mình đẩy mạnh hắn ra. "Buông tôi ra...!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạy dỗ Hắc thiếu gia
Fanfic-CHUYỂN VER/EDIT- Fic gốc: Dạy dỗ vị hôn phu Tác giả: Tiểu Yết 📌Hắc Vĩ Thiết Lãng x Nguyệt Đảo Huỳnh ‼️Nhân vật, bối cảnh ở Trung Quốc; hình tượng nhân vật dựa trên Kuroo, Tsukishima và một số nhân vật khác trong Haikyuu! ‼️Cảm thấy không hợp vui...